Sương Ánh Nguyệt - bác sĩ
Cố Nghiên - cảnh sát
"Một ngày đẹp trời, anh ở đó" mở đầu bằng một buổi chiều mưa tại Giang Thành – nơi ký ức tuổi trẻ khắc sâu trong lòng hai người. Cố Nghiên, chàng trai trầm lặng và điềm đạm, bất ngờ nói lời chia tay với Sương Ánh Nguyệt – cô gái nhỏ nhắn luôn dõi theo anh bằng ánh mắt dịu dàng. Dưới cơn mưa xối xả, giọng nói của anh lạnh lùng như chính quyết định ấy. Còn cô, tổn thương và giận dữ, lần đầu tiên không giữ lại cảm xúc nào, chỉ để rồi quay lưng trong đau đớn.
Sau ngày hôm đó, Sương Ánh Nguyệt biến mất khỏi thế giới của anh như một cơn gió lặng lẽ. Giang Thành vẫn thế, nhưng hai con người ấy, dù ở cùng một nơi, lại như hai đường thẳng song song chẳng còn cơ hội gặp nhau.
"Sau ngày hôm đó bầu trời đã quang trở lại, cũng không còn ai nhớ đến vụ chia tay động trời giữa nam thần và một cô gái nhỏ bé.
Sau ngày hôm đó Sương Ánh Nguyệt đã sốt miên man mất mấy ngày.
Sau ngày hôm đó.. và rất rất rất lâu sau này nữa.. Đã không còn ai thấy hình ảnh Sương Ánh Nguyệt làm một mặt trời nhỏ luôn lẽo đẽo theo sau Cố Nghiên.
Đồng nghĩa với việc, cũng rất lâu về sau, Cố Nghiên không còn gặp lại mặt trời nhỏ của mình. "
Thời gian trôi, liệu vết thương cũ có lành? Liệu một ngày đẹp trời nào đó, họ còn có thể đứng trước nhau, với những cảm xúc không lời nhưng thấm đẫm chân thành?