Không gian trong xe bức bách và ngột ngạt đến khó thở. 
Sương Ánh Nguyệt ngồi ở ghế sau, hai tay siết chặt góc áo, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng bàn tay đẫm mồ hôi. Cố Nghiên ngồi phía trước, tay nắm vô lăng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc lên gương chiếu hậu, như để xác nhận cô vẫn ổn.
Chiếc xe lặng lẽ lướt đi trong màn đêm dày đặc, chỉ có tiếng động cơ trầm thấp và tiếng gió lạnh lùa qua khe cửa kính. Sương Ánh Nguyệt cảm thấy không thoải mái, không biết vì không khí trong xe quá yên tĩnh, hay vì sự tồn tại mạnh mẽ mà trầm mặc của người đàn ông phía trước.
Một lần nữa, cô lén nhìn bóng lưng anh qua kính, trái tim đập loạn nhịp. Cảm giác bức bối trong lòng như sóng biển, cuộn trào từng lớp không sao dập tắt.
Tiếng điện thoại rung lên phá vỡ sự yên tĩnh, Sương Ánh Nguyệt không nghe rõ được người đầu dây nói gì, chỉ nghe được anh đáp lại là sau khi trở khách sẽ quay lại.
Sương Ánh Nguyệt ôm trong lòng rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh, như tại sao lại làm tài xế taxi, hay tại sao lại đứng đợi trước cổng bệnh viện nhiều ngày như vậy, nhưng đến khi muốn mở miệng thì mấy câu hỏi ấy như dòng nước, trôi ngược trở về dạ dày mất rồi.
Đến khi xe dừng ở đèn đỏ, trong lúc không khí đang ngột ngạt tới cực điểm, cô bất giác bật ra một câu, “Anh nhảy nghề à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play