Quán ăn nhỏ nép mình trong con phố cũ kỹ, đèn vàng hắt ra ánh sáng ấm áp, mùi đồ ăn nghi ngút khói làm cả không khí trở nên dễ chịu lạ thường.
Cố Nghiên chọn một góc ngồi gần cửa sổ. Sương Ánh Nguyệt lặng lẽ đi theo anh, cả hai ngồi xuống, giữa họ là chiếc bàn gỗ cũ kỹ.
Không khí ban đầu khá nhẹ nhàng. Cố Nghiên vừa gắp thức ăn vừa hỏi cô vài câu lặt vặt, "Dạo này bệnh viện bận không?"
Sương Ánh Nguyệt cười nhạt, lắc đầu: "Cũng bình thường thôi. Làm bác sĩ mà, quen rồi."
Giọng cô thản nhiên, nhưng giữa những lời nói ấy vẫn ẩn chứa một chút khoảng cách không tên. Họ trò chuyện như hai người bạn cũ lâu ngày gặp lại, thoải mái đấy, gần gũi đấy, nhưng đâu đó vẫn có một lớp kính trong suốt chắn ngang, không ai dám quá thân mật.
Cố Nghiên thi thoảng ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt trầm ổn, như đang cố tìm một lời mở đầu khác nhưng lại thôi.
Sương Ánh Nguyệt cảm thấy không khí như ngưng đọng lại, ngoài tiếng ồn ào ở bên ngoài thì không còn âm thanh nào khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT