Mãi một lúc sau mới nghe thấy tiếng gõ cửa. Lần này tiếng gõ không còn vội vã và dồn dập như trước, chỉ nhẹ nhàng và kiên nhẫn, như thể sợ làm cô giật mình.
Sương Ánh Nguyệt siết chặt tay, bước chầm chậm ra cửa. Cô ghé mắt nhìn qua khe nhỏ, thấy bóng dáng quen thuộc dưới ánh đèn mờ. Cố Nghiên cao lớn đứng bên ngoài  tay cầm một túi thuốc cùng vài vật dụng y tế đơn giản.
Trong lòng cô khẽ động, một cảm giác khó tả dâng lên. Cô từ từ mở to cửa như thể mời anh vào trong nhà.
Cố Nghiên đặt túi thuốc lên bàn, bên tay kia, anh còn xách hai túi thức ăn, bên trong là mấy món đơn giản nhưng nóng hổi, mùi hương thức ăn lan tỏa trong không khí, thơm lừng, ấm áp như hơi thở của một mái nhà.
Anh quay người, thấy Sương Ánh Nguyệt còn ngây người đứng đó, ánh mắt mang theo vài phần bối rối.
Cố Nghiên không đưa túi đồ về phía cô, trực tiếp đi vào nhà bếp, tự nhiên như thể nhà mình, giọng nói vẫn là kiểu thấp trầm quen thuộc, “Tôi đoán là tối nay em chưa ăn tối.”
Anh nhẹ nhàng bày biện thức ăn ra đĩa, còn cẩn thận gói gém rác vứt vào thùng. Sương Ánh Nguyệt bị anh làm cho cảm động, chỉ đứng im không biết nên bày tỏ cảm xúc thế nào mới đúng. Chưa khi nào cô cảm thấy cảm xúc của mình lên xuống thất thường như vậy, vừa muốn thế này, vừa muốn thế kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play