Sương Ánh Nguyệt kéo vạt áo khoác, tay cầm túi xách có chút khẩn trương đi tìm anh.
Cố Nghiên không biết do rượu hay anh cố tình, hình dáng anh đứng tựa vào tường, hai tay thả trong túi quần, ngoan ngoãn đợi cô trở lại.
Sương Ánh Nguyệt trộm nghĩ, nếu mà cô không trở lại, lời nói kia chỉ là muốn anh mau chóng buông cô ra, thì Cố Nghiên sẽ đợi đến khi nào.
Có lẽ sẽ là suốt đêm. Có lẽ là đến khi tuyết ngừng rơi, trời sáng, hoặc đến tận lúc tim anh không còn đủ kiên nhẫn để đau thêm lần nữa.
Sương Ánh Nguyệt không dám nghĩ xa hơn.
Chỉ một cái nhìn lướt qua thôi, hình ảnh người đàn ông đứng đó, mảnh khảnh mà cô độc, đã khắc sâu vào đáy mắt cô như một vết hằn không thể xoá nhòa.
Ánh đèn hành lang vàng nhạt hắt xuống gò má anh, tạo thành một đường bóng mờ nơi khóe mắt. Trông anh lúc này, không còn vẻ lạnh lùng hay ngang bướng thường ngày, mà chỉ còn lại sự tĩnh lặng đến đáng thương, như thể đang đợi một điều không nên đợi, mà vẫn cố chấp chờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play