Sương Ánh Nguyệt không trở về nhà ngay.
Đinh Ức một mực muốn đưa cô đi ăn tối, ngoại trừ đồng ý, cô không còn làm cách nào khác. Anh ta cũng bá đạo không khác gì Cố Nghiên, chẳng nói năng đã đánh lái rẽ vào một khu phố khác, khiến cô không kịp trở tay.
Chiếc xe màu đen lướt nhanh qua những con phố sáng đèn, cửa kính phản chiếu từng mảng ánh sáng loang loáng của thành phố về đêm.
Sương Ánh Nguyệt quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô không nói gì, cũng không giãy giụa, chỉ lặng lẽ thở dài trong lòng.
Đinh Ức liếc cô qua kính chiếu hậu, thấy dáng vẻ ngoan ngoãn bất đắc dĩ ấy, khóe môi không nhịn được cong lên.
"Tiểu Nguyệt, anh cũng chỉ lo cho em thôi.", Giọng điệu nhẹ nhàng, mang theo chút nuông chiều, giống như là anh trai chiều chuộng em gái.
Sương Ánh Nguyệt nhắm mắt một lát, rồi mở ra, ngữ khí ôn hòa nhưng giữ một khoảng cách, “Em biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play