Sương Ánh Nguyệt tan làm là lúc đồng hồ điểm tám giờ tròn. Trời mùa đông, không khí lạnh lẽo khiến cô rùng mình khi bước ra khỏi bệnh viện. Những làn gió se lạnh thổi qua, cuốn theo từng chiếc lá vàng rơi rụng, tạo thành một cảnh tượng tĩnh lặng, u uất. Công việc căng thẳng và những chuyện trong cuộc sống khiến cô cảm thấy cạn kiệt sức lực. Bệnh viện công mà, số lượng bệnh nhân vẫn dàn đều, không có phân khi nào ít bệnh nhân, khi nào nhiều bệnh nhân.
Ánh đèn đường vàng vọt chiếu xuống mặt phố vắng, tạo nên một không gian yên tĩnh đến lạ. Cô khoác chiếc áo khoác dày, tay ôm lấy cặp tài liệu, bước đi nhanh chóng, đôi mắt nhìn thẳng về phía trước, không muốn dừng lại. Cả một ngày dài làm việc, cô chỉ muốn về nhà, nhưng có lẽ, dù có về nhà thì trong lòng cô cũng chẳng thể tìm thấy sự yên bình.
Sương Ánh Nguyệt không thích lái xe đi làm, việc lui ra rồi lui vào tốn khá nhiều thời gian, hơn nữa trình độ lái xe của cô cũng không quá xuất chúng. Có một lần khi đang cố lùi xe ra ngoài, cô không chú ý liền va vào xe của người khác, thế là vừa tốn tiền bảo dưỡng vừa mất tiền đền xe cho người ta. Từ đó cô miễn bàn đến việc lái xe đi làm, thay vào đó việc đi bus hoặc dùng tàu điện sẽ thích hơn, thi thoảng về muộn quá thì sẽ bắt xe taxi.
Hôm nay, Sương Ánh Nguyệt bắt xe bus về đến đầu đường, và như thường lệ, cô phải đi bộ một quãng nữa mới về đến nhà. Khu nhà của cô nằm sâu trong một ngõ nhỏ, tách biệt hoàn toàn với những con phố lớn bên ngoài. Con đường vào nhà không rộng rãi, chỉ đủ cho một chiếc xe máy lách qua, hai bên là những ngôi nhà cũ kỹ, mái ngói rêu phong, làm cho không gian nơi đây càng trở nên tĩnh mịch và yên ả. Đây cũng là lí do cô lười dùng xe riêng đi làm, hầu hết mấy xe oto con đều phải để ở gara bên ngoài, không đi vào bên trong được.
Bước chân cô vang lên nhẹ trên con đường đất, hương đất ẩm ướt của mùa đông lan tỏa trong không khí. Ánh đèn vàng mờ ảo chiếu xuống từ những ngọn đèn đường, soi sáng một đoạn ngõ dài hun hút. Cả khu phố như chìm vào một không gian vắng lặng, chỉ còn lại tiếng bước chân của cô và tiếng gió thổi qua các ngọn cây.
Cô luôn thích sự yên tĩnh của khu phố này, dù đôi khi cũng cảm thấy cô đơn. Những ngôi nhà xung quanh đều là những căn hộ cũ, không có gì nổi bật, người dân nơi đây cũng rất tình nghĩa, đều là mấy người có tuổi cả rồi.
Cho đến khi cô ngoẹo phải, rẽ thêm vào một con ngõ nhỏ nữa, đột nhiên, hai người đàn ông từ đâu xuất hiện, chặn ngay trước mặt cô. Một tên gầy gộc, gương mặt hốc hác, ánh mắt sắc lạnh, và tên còn lại thì có thân hình vạm vỡ, tóc cắt ngắn, cơ bắp cuồn cuộn. Họ đứng đó, ngáng đường cô, không có vẻ gì là thiện chí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT