Sáng sớm cuối thu vẫn là vẻ ảm đạm vốn có, những tia nắng đầu ngày cũng thưa thớt dần.
Trời chưa kịp sáng hẳn, lớp sương mỏng như tấm khăn trắng phủ nhẹ lên mọi thứ, những hàng cây trụi lá run rẩy trong gió, vệt nắng nhạt lặng lẽ quệt qua mặt đường ẩm ướt, và bầu không khí se lạnh khiến từng hơi thở dường như đóng băng giữa không trung.
Sương Ánh Nguyệt thật sự là ngủ không ngon.
Gần đây cuối năm, các vụ tai nạn thương vong càng ngày càng nhiều, các ca phẫu thuật cấp tốc cũng nối đuôi nhau. Người này vừa ra, lại có một ca khác vào ngay lập tức. Những người làm bác sĩ phẫu thuật chính là không có thời gian để nghỉ ngơi.
Đĩnh Lan Y tựa đầu vào thành ghế, cố gắng nhắm mắt tịnh dưỡng, bên cạnh là Sương Ánh Nguyệt đang đọc hồ sơ bệnh án.
"Đừng đọc nữa, nhân cơ hội thì nghỉ ngơi đi.", Lan Y cảm thấy người này giả nhân giả nghĩa, rất ngứa mắt.
Sương Ánh Nguyệt không đáp, lật lật vài tờ hồ sơ rồi gập lại.
"Cô biết ở bên cạnh mở một bệnh viện tư nhân không?", Ánh Nguyệt mơ hồ hỏi.
"Biết. Hình như là mở lâu rồi, đột nhiên dạo này nhiều bệnh nhân quá đó hơn.", giọng Lan Y mệt mỏi hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play