Chuyện vừa rồi ở nhà Đường Mân vẫn luẩn quẩn trong tâm trí cô, như một lớp sương mỏng mãi chưa tan. Dù đã cố gắng tự nhủ là bây giờ anh có thế nào, anh sống ra làm sao cũng không còn liên quan đến cô nữa. Nhưng những ánh mắt, những lời nói hôm đó cứ như in hằn vào tâm trí, khiến cô chẳng thể nào yên lòng.
Sương Ánh Nguyệt mãi không tìm được lí do hợp lí cho chính những suy nghĩ viển vông của mình. Cô không hiểu, tại vì sao Cố Nghiên lại phải làm ra những chuyện như vậy. Để khiến cô hoàn toàn mất tin tức về anh không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa còn mất cực kì nhiều thời gian. Cố Nghiên cố gắng hành động như vậy là có ý gì.
Trong đầu Sương Ánh Nguyệt là một mớ hỗn độn những câu hỏi không lời đáp. Cô không muốn thừa nhận rằng mình vẫn còn quan tâm, nhưng cảm xúc lại luôn phản bội lý trí. Mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh Cố Nghiên vẫn hiện ra, không rõ nét, không gần gũi, mà như một bóng lưng dần khuất trong sương mù, để lại phía sau là cô với vô vàn điều chưa kịp hỏi.
Cô vẫn luôn tự nhủ, bản thân phải quên được anh, phải buồn bỏ được quá khứ. Cuộc đời cô cái gì cũng trải qua rồi, cảm xúc vốn nên chai sạn mới phải. Nhưng rồi lại tự giễu, bởi nếu không còn quan tâm, thì tại sao trái tim lại quặn lên mỗi khi nghe ai đó vô tình nhắc đến tên anh.
Cô mệt mỏi thật sự. Cái tên Cố Nghiên, tưởng chừng đã vùi sâu dưới lớp bụi thời gian, nay lại sống dậy như hồi chuông đánh thẳng vào trí óc cô. Vốn dĩ ngay từ đầu, Sương Ánh Nguyệt đã không quên được anh.
Giữa tháng mười một, trời đã chuyển sang mùa đông hẳn. Không còn cái se lạnh lửng lơ của tiết giao mùa, mà là cái rét thấu da thấu thịt, len lỏi qua từng lớp áo khoác dày. Thành phố phủ lên mình một màu xám dịu, như thể mọi âm thanh cũng trở nên trầm lắng hơn.
Sương Ánh Nguyệt siết chặt khăn choàng quanh cổ, bước chậm rãi qua con phố quen thuộc. Những hàng cây bên đường đã rụng gần hết lá, cành khẳng khiu như những bàn tay gầy guộc vươn lên bầu trời u ám. Cô vốn không thích mùa đông, nhưng năm nay lại thấy nó thật hợp với tâm trạng mình, lạnh lẽo, im lìm, và trống rỗng.
Đi mãi, cuối cùng cô dừng bước dưới căn chung cư nhỏ. Tuy là loại chung cư mini có hơi chật chội, nhưng so với khu ổ chuột của cô dưới chỗ tỉnh thì vẫn tốt hơn rất nhiều.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT