Hán Việt: Tiểu sư đệ tha bất khả năng thị bạch thiết hắc
Tác giả: Sơn Dã Hành Nguyệt
Tình trạng: Hoàn chính văn
Nguồn convert: Wikidich
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Tu chân , Xuyên thư , Duyên trời tác hợp , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Thị giác nữ chủ
Văn án (16/06/2023):
Vân Niệm là một nhân viên bình thường của Cục Xuyên Sách, một ngày nàng nhận được một nhiệm vụ bất ngờ. Buổi sáng thức dậy, nàng xuyên không vào sách, trở thành tiểu sư tỷ của nam chính.
Hệ thống bảo nàng: [Nhiệm vụ của ký chủ là cứu rỗi nam chính Tạ Khanh Lễ, ngăn hắn hắc hóa, đồng thời giúp hắn trở thành bậc thầy kiếm đạo.]
Tạ Khanh Lễ vốn ôn hòa mạnh mẽ, một lòng hướng về đại đạo. Nhưng vì bị đồng môn sỉ nhục, hắn mới rơi vào hắc hóa, khiến cốt truyện nguyên tác tan tành.
Lần đầu gặp gỡ, thiếu niên bạch y tinh khôi như tuyết, dung mạo đẹp đến chói mắt.
Vân · tim đập thình thịch · Niệm: (=^▽^=) Rất sẵn lòng!
Cứu vớt một mỹ nam cường đại nhưng đáng thương ư? Nàng làm được!
Nàng vất vả làm nhiệm vụ, hết lòng che chở bảo vệ hắn khỏi tổn thương. Dưới nỗ lực của nàng, Tạ Khanh Lễ dần hướng về con đường chính đạo, cách xa cái kết hắc hóa ban đầu cả vạn dặm.
Cho đến khi nàng bước vào một khu rừng bí ẩn.
Sâu trong rừng, thi thể la liệt, tiếng kêu rên vang vọng không dứt.
Thiếu niên bạch y lúc này dính đầy máu, mặt không cảm xúc bóp gãy cổ một tên, đôi mắt ánh lên một tia quỷ dị lạnh lùng: “Chỉ bằng các ngươi mà cũng dám uy hiếp sư tỷ của ta?”
Bất ngờ không kịp trở tay, Vân Niệm nhìn thẳng vào mắt hắn.
Vân Niệm: “… Xin cáo từ!”
Nàng xoay người định chạy trốn, nhưng lại bị một thanh trường kiếm lao tới chặn đường.
Tạ Khanh Lễ bước tới ôm chặt vòng eo nàng, bàn tay dính máu vuốt ve gương mặt nàng, hắn nở nụ cười vô hại: “Sư tỷ, nàng muốn đi đâu?”
Vân Niệm lập tức run như cầy sấy.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nàng co rúm trong góc tẩm điện, nhìn sợi xích bạc trói mắt cá chân mà lòng tan nát.
Ôn nhu như ngọc cái gì, ngoan ngoãn nghe lời ư, rồi cái gì mà ánh sáng chính đạo? Tất cả đều là giả hết!
Còn Tạ Khanh Lễ thì khẽ hôn lên môi nàng, cất giọng dịu dàng lưu luyến: “Nhưng chuyện ta yêu sư tỷ là thật.”
Ngày nhiệm vụ thất bại, cốt truyện hoàn toàn sụp đổ, không gian truyền tống mở ra giữa ngọn lửa nghiệp chướng ngập trời.
Thiếu niên đưa thanh kiếm cho nàng, mỉm cười dịu dàng:
“Giết ta để rời đi, hoặc là…”
Hắn bước tới ôm nàng vào lòng, ghé sát bên tai thì thầm:
“Lưu lại cùng ta tận hưởng tình yêu và niềm vui bất tận.”
Vân Niệm: “…”
Nói thì hay lắm, vậy trước tiên thả tay khỏi cổ của ta đi có được không?
Tạ Khanh Lễ che giấu sự điên cuồng trong lòng, giả vờ làm đệ tử chính đạo. Cho đến một ngày, sát tâm bùng nổ, cứ ngỡ hắn sẽ không kìm được nữa, thì ngay lúc đó, một tiểu cô nương đứng ra chắn trước mặt hắn.
Ban đầu, hắn chỉ định diễn trò cùng nàng, chờ ngày nàng lộ ra bộ mặt thật.
Nhưng rồi dục vọng trỗi dậy, ý nghĩ đen tối liên tục bén rễ trong tim đến nỗi không thể cứu vãn nổi.
Trong vô số đêm đen, thiếu niên như tiên tử ấy giằng xé giữa niềm vui và nỗi sợ mất nàng, hắn dùng mọi cách để giữ nàng bên mình, vừa hèn mọn vừa thành kính cầu xin tình yêu của nàng.
Hắn thề sẽ giữ chặt nàng mãi mãi… dẫu có chết cũng tuyệt đối không từ.
Hướng dẫn đọc:
Nam chính cực kỳ cố chấp điên cuồng, là đại phản diện chính hiệu. Bề ngoài thuần khiết, nhưng trong lòng đen tối, là kẻ mê tình từ đầu đến cuối.
Câu chuyện là hành trình cứu rỗi, nữ chính dần trở nên mạnh mẽ, có cốt truyện rõ ràng và sẽ ngược nam chính (nhiều) chút.
Tóm tắt:
Ánh sáng chính đạo cứu thế cứu đời (×)
Hắc lang u ám đội lốt thỏ trắng (√)
Lập ý: Tình yêu có thể vượt qua núi cao biển sâu.