Tiếng cảnh báo máy móc trong đầu vẫn không ngừng vang lên, gấp gáp như thúc giục hồn phách. Vân Niệm vội hét hệ thống tắt đi, cuối cùng mới thở được một hơi, nhưng đầu vẫn ong ong như bầy ong vỡ tổ.
Tạ Khanh Lễ gặp chuyện rồi.
“Niệm Niệm!”
“Sư muội!”
Phù Đàm chân nhân và Giang Chiêu hoảng hốt gọi nàng, giọng đầy lo lắng.
Nàng đè tay Phù Đàm chân nhân lại, lau mồ hôi trên trán. Sắc mặt nàng nhợt nhạt, yếu ớt, nhưng đã khá hơn lúc nãy rất nhiều. “Ta không sao.”
Nàng ngước nhìn vòng sáng cách đó không xa. Nó đang dần thu nhỏ, giờ chỉ còn đủ cho một người chui qua. “Còn bao lâu nữa Cố Lăng Kiếm Khư đóng cửa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT