Tô Doanh không khách sáo, nhận lấy rồi cất vào túi Càn Khôn: “Hôm nay các muội lên hậu sơn chỉ để hái trái cây? Ta nghe nói hậu sơn nhiều rắn độc, không bị cắn chứ?”
Vân Niệm: “Chúng ta chưa lên đến sườn núi. Hái được ít lê, thấy trên đó không có gì, nên lại quay về.”
“Không đi chỗ khác chơi sao? Biết đâu còn trái cây khác?”
Vân Niệm thở dài, mày nhíu lại, mặt đầy u sầu: “Lòng dạ nào mà tiếp tục hái trái cây chứ? Con rối sư muốn hại bệ hạ. Dù chúng ta không thuộc quyền bệ hạ, nhưng ông ấy là người hoàng gia. Nếu xảy ra chuyện trước mắt chúng ta, chúng ta cũng khó ăn nói.”
“Huống chi, bệ hạ không biết phát điên gì mà ba ngày sau đòi tổ chức Lưu Hoa Yến. Thời điểm mấu chốt này, lỡ con rối sư thừa loạn ra tay với bệ hạ, chúng ta đều phải gánh trách nhiệm. Ta sầu muốn chết đây.”
Nàng chống cằm, vẻ u sầu không giống giả vờ.
Tô Doanh thở dài theo: “Đã thế, chúng ta còn chưa biết trận pháp Cầm Khê sơn trang là gì. Ngay cả ta cũng không nhận ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT