Thẩm Thạch Kiến nín thở, căng mắt nhìn ra ngoài huyệt động. Hắn không có tu vi, nhưng Vân Niệm là tu sĩ. Nàng ngửi thấy mùi hôi gay mũi thoảng đến, nghe tiếng bước chân sàn sạt như đá sống động bước đi trên mặt đất. 
Quả nhiên, khi trăng tròn treo giữa đỉnh trời, một bóng dáng thấp bé, gầy guộc xuất hiện ngoài cửa hang. 
Thẩm Thạch Kiến lặng lẽ rụt lại sau lưng nàng. Không hiểu sao, dù cô nương này trông mảnh mai yếu đuối, hắn lại cảm thấy nàng toát lên cảm giác an toàn mãnh liệt. 
Nàng cũng không để tâm đến hắn, vẫn ôm gối ngồi yên, đôi mắt tĩnh lặng nhìn con rối kia. Nó không có cảm xúc, cũng không nhận biết được lòng người, chỉ biết tuân lệnh chủ nhân. Nhiệm vụ của nó là đến phát kịch bản đêm nay. 
Nó ném hai quyển sách mỏng về phía họ, cổ cứng ngắc xoay tròn, đôi mắt trắng dã cũng đảo theo, phát ra giọng khàn đục trầm trầm: “Chủ nhân viết kịch bản. Các ngươi diễn theo. Diễn dở thì làm con rối.” 
Đây là lần đầu nàng nghe nó nói. Giọng nó nên mô tả như thế nào nhỉ? Tựa như một chiếc cưa gỉ sét hàng chục năm, kéo qua kéo lại trên thân cây khô, nghe mà nàng nổi da gà khắp người. 
Thẩm Thạch Kiến vội nhặt kịch bản lên. Nàng ghé đầu xem: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play