Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Thị giác nữ chủ
Số chương: 25
Nguồn: Wiki
Văn án 1:
Lục Tuyết Nhi nằm mơ cũng không nghĩ tới, cô thế nhưng sẽ cùng với giáo thảo Khuất Duệ lưu lạc hoang đảo.
Khi cô bị mất nước chỉ còn hơi thở thoi thóp, Khuất Duệ dùng chủy thủ cắt vỡ cổ tay, đem máu tươi đút cho cô uống.
Cô cảm động đến khóc, cũng đã không chảy ra được nước mắt: “Anh vì sao lại đối tốt với em như vậy? Chúng ta ngày thường cơ hồ chưa nói nói chuyện……”
Anh chau mày, ánh mắt nặng nề: “Đừng khóc, bằng không hơi nước trong cơ thể em xói mòn càng nhanh, mau uống máu.”
Cô vẫn luôn lang bạt kỳ hồ, nhận hết cực khổ, nếu còn tin tưởng tình yêu, thì nhất định là bởi vì Anh.
Lấy máu để thề, nhân danh em, bằng tất cả những gì em có, bảo hộ anh cả đời.
Văn án 2:
Lục Tuyết Nhi cùng Khuất Duệ gặp một con báo ở rừng cây.
Vì bảo hộ Lục Tuyết Nhi, Khuất Duệ dùng chủy thủ đâm chết con báo, mà chính anh cả người toàn máu, mình đầy thương tích.
Anh nằm trên mặt đất, hơi thở mong manh nói với Lục Tuyết Nhi: “Anh sắp chết, em có thể thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của anh không? Em có thể hôn anh một cái không?”
Lục Tuyết Nhi cực kỳ bi thương, khóc lóc hôn Khuất Duệ.
Nào biết, Khuất Duệ bỗng nhiên cười ha ha, ôm chặt Lục Tuyết Nhi: “Tiểu khả ái, em thật dễ lừa, em yên tâm, anh không chết được, tai họa lưu lại ngàn năm.”
Lục Tuyết Nhi: “……”
【 Nữ chính mèo con dịu dàng, mềm mại vs nam chính hống hách, ngông cuồng, lưu manh】
Tag: Đô thị tình duyên, Hào môn thế gia, Ngọt văn, Sảng văn
Lập ý: Hoang đảo mưu sinh cũng mưu ái