Lục Tuyết Nhi tháo giày vớ, để đôi chân trần trắng nõn chạm vào làn nước mát lạnh, rồi chậm rãi bước xuống biển.
Nước biển xanh biếc, ánh mặt trời phản chiếu lung linh trên sóng, lấp loáng đẹp đến mức khiến người ta say mê.
Cô kiên nhẫn quan sát một hồi, chẳng bao lâu liền phát hiện một con cá lớn màu bạc đang bơi lượn. Đôi mắt sáng lên, Tuyết Nhi giơ cao xiên tre, dồn lực phóng mạnh về phía nó!
Nhưng, đúng như lời Tạ Tư Tư chế nhạo, cá trong biển cực kỳ tinh ranh và cảnh giác. Vừa cảm nhận động tĩnh, con cá lập tức vọt đi như tia chớp, nhanh chóng biến mất vào làn nước sâu. Xiên tre cắm phập xuống bùn cát nơi đáy biển, còn Lục Tuyết Nhi thì chật vật suýt mất thăng bằng.
“Phốc—ha ha ha ha ha…” Tạ Tư Tư ôm bụng cười ngặt nghẽo, giọng đầy giễu cợt:
“Thấy chưa! Tôi đã nói cô chẳng bao giờ xiên nổi cá mà!”
Lục Tuyết Nhi cắn môi, không cam lòng: “Tôi sẽ làm được! Đợi một lát xem!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT