Khuất Duệ ngẩn ra một chút, rồi lại bật cười sang sảng, nụ cười đầy trêu tức:
“Sao vậy? Em nóng lòng muốn anh thề vĩnh viễn yêu em đến thế à?”
“……” Lục Tuyết Nhi sững người, lập tức đỏ bừng mặt, thẹn quá hóa giận, giậm chân hét lên:
“Khuất Duệ, anh thật đáng ghét! Mau đưa quần áo lại cho tôi!”
Khuất Duệ chậm rãi ngồi xổm xuống, đưa quần áo cho cô, giọng lười nhác:
“Bảo bối, anh là ân nhân cứu mạng của em đó. Em không thể qua cầu rút ván như vậy chứ?”
Nhận lấy quần áo, Lục Tuyết Nhi chợt nhớ lại lúc nãy mình bị cá mập dọa sợ đến khóc òa, còn lao vào lòng anh ấy cầu cứu. Thế mà giờ đây, khi cá mập đã bơi đi, cô lại mắng anh “đáng ghét”. Đúng là có hơi… vô ơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT