Khuất Duệ một tay cầm chiếc túi nilon trống không, tay kia đút trong túi quần, giọng nhàn nhạt: “Không tồi, vừa rồi Tạ Tư Tư còn mắng em là trà xanh kỹ nữ, vậy mà em vẫn có thể nhịn được, em đúng là thánh mẫu thật.”
Lục Tuyết Nhi cắn nhẹ môi dưới, do dự một lúc, cuối cùng cũng thấy không nên đem chỗ sương sớm ít ỏi kia cho Tạ Tư Tư uống. Cô khẽ gật đầu cảm ơn An Trì Vũ cùng Khuất Duệ, rồi bưng lấy vỏ sò lớn, ngửa cổ uống cạn.
Sương sớm mát lạnh như băng, tuy ít ỏi, nhưng cũng xua đi phần nào cơn khát đang thiêu đốt.
Uống xong, Lục Tuyết Nhi liền cùng Khuất Duệ và An Trì Vũ quay trở lại trong sơn động.
Lúc này, Lữ Khải Hạo ngẩng đầu, gượng cười gọi: “Duệ ca, vỏ sò nướng xong rồi, có thể ăn.”
“Vậy sao?” Khuất Duệ ngồi xổm xuống quan sát, thấy thịt trong vỏ sò đã chín, liền tìm hai cành cây, khéo léo nâng vỏ sò từ dưới lửa lên, đặt sang bên cạnh.
Khuất Duệ đợi một lát cho miếng thịt sò nguội bớt, rồi dùng hòn đá cắt thành bốn phần, đặt từng phần lên bốn mảnh gáo dừa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play