《Năm Thứ Tư Thay Tỷ Gả Vào Hào Môn 》
【Cổ trang – Ngôn tình】
Tác giả: Nhất Chi Nộn Liễu
Dịch: Mèo Ngắm Hoa 🐾
⸻
Giới thiệu truyện:
Phủ Vệ gia suy tàn, sau khi thân tỷ tỷ gả vào nhà quyền quý khác, để giữ thể diện trong ngoài, Chúc Ngâm Loan – nữ nhi không được sủng ái trong nhà bị ép thay tỷ tiếp nhận mối nhân duyên với Vệ gia.
Đến năm thứ tư gả thay, Vệ gia càng lúc càng hưng thịnh, nhưng mối hôn sự hào môn mà trưởng tỷ nàng chọn lại không như ý.
Tháng ba xuân về, mẫu thân phụ thân dẫn theo người tỷ đã hoà ly trở về nhà từ lâu, cùng nhau bước lên cửa Vệ gia, gọi Chúc Ngâm Loan:
“Mối nhân duyên này vốn là tỷ tỷ con nhường lại cho con, nay con đã chiếm bốn năm rồi, cũng nên trả về cho tỷ con thôi.”
Bà mẫu vốn không ưa gì Ngâm Loan, sau khi nhận được chỗ tốt cũng lên tiếng với giọng ban phát:
“Ngươi gả vào Vệ gia nhiều năm mà chẳng sinh được mụn con nào, nay tỷ tỷ ngươi nguyện ý giúp ngươi khai chi tán diệp, đó là phúc khí của ngươi đấy.”
Tiểu cô xưa nay thân thiết với trưởng tỷ, tất nhiên cũng nghiêng về phía tỷ tỷ nàng.
Ngâm Loan còn tưởng ít nhất người phu quân đầu ấp tay gối bao năm sẽ nói giúp nàng vài câu. Nào ngờ từ lúc trưởng tỷ nàng vào cửa, ánh mắt Vệ Như Trác lại luôn vô thức rơi lên người trưởng tỷ.
Ngâm Loan gọi mấy tiếng không thấy hắn đáp, phải kéo nhẹ tay áo hắn, hắn mới giật mình, nhưng lại gọi tên tự của tỷ nàng:
“Trầm Đàn nói nàng không tranh đại phòng, chỉ nguyện làm bình thê thôi, nàng xem…”
Ngâm Loan sững người, lập tức câm lặng – mối nhân duyên mà nàng cố gắng vá víu mới hoàn chỉnh, sao cuối cùng lại thành nàng đang làm khó người khác?
Bốn năm nàng chắt chiu sống ở Vệ gia, rốt cuộc có nghĩa lý gì?
Ngay khoảnh khắc ấy, Ngâm Loan mới ngộ ra chân lý – bất kể là huyết thống hay tình ý, dù nàng có thấp hèn đến mấy, cũng chẳng thể cầu được một chút yêu thương.
Thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng hóa thành bi thương vô vọng, hồi lâu sau nàng mới cúi mắt, nhẹ giọng nói:
“Nếu đã như vậy, vậy thì hoà ly đi.”
⸻
Trong mắt Vệ Như Trác, Chúc Ngâm Loan tuy dịu dàng đoan thục, nhưng lại quá đỗi rụt rè, tuổi còn nhỏ, chẳng có lấy một chút sinh khí, sống động, càng chẳng hiểu thế nào là ái tình hoan ý.
Dù nàng an phận hiền lương, dung mạo xuất trần, thì trong mắt hắn vẫn chỉ là một khúc gỗ vô tri vô giác.
Vì thế khi nàng đề nghị hoà ly, hắn có kinh ngạc nhưng không hề để tâm, chỉ nghĩ nàng đang dỗi. Nữ tử hoà ly thì khó tái giá, nhà thân mẫu lại không dung, qua vài hôm chắc chắn nàng sẽ khóc lóc quay lại.
Không ngờ lần này chờ mãi, lại chờ được tin tức người phu quân mà nàng hứa gả.
Thần sắc hắn xanh mét, thần tình giận dữ, ánh mắt lạnh lùng dừng trên huý danh nam tử viết nơi thiệp hỉ——
Kẻ ấy xuất thân thế gia vọng tộc, đứng đầu hàng quý tộc trong kinh, thân cận thiên tử, quyền thế nghiêng trời — ai dám khinh phạm.
⸻
Thẩm Cảnh Trạm, xuất thân thế gia, là công tử trời sinh được sủng ái: từ nhỏ đã là thế tử hầu phủ, còn trẻ đã trúng cử, được trọng dụng trước điện vua. Tài hoa hơn người, dung mạo như ngọc lang, thiên chi kiêu tử, mọi thứ trong thiên hạ đều trong tầm tay.
Chỉ duy nhất thất bại – người cô nương hắn yêu sâu đậm, lại sớm gả cho người khác.
Nhưng đã gả thì sao? Trưởng nữ Chúc gia hám danh lợi, người Vệ gia lại tham lam vô độ…
Ẩn nhẫn nhiều năm, Thẩm Cảnh Trạm lặng lẽ lắc chén rượu, dùng ngón tay thon dài vuốt nhẹ bức tiểu họa nàng thời thiếu nữ mà hắn cất giữ bao năm, ánh mắt sâu thẳm đầy âm trầm lặng lẽ cúi xuống.
⸻
Sau khi thành thân, Ngâm Loan mới chợt nhận ra vị lang quân như ý không hề đơn giản như vẻ ôn nhuận vô hại bên ngoài.
Vệ gia bỗng dưng thịnh vượng là nhờ hắn. Trưởng tỷ nàng hòa ly cũng có liên quan đến hắn. Thậm chí từng lần họ vô tình gặp gỡ… đều là kết quả của một âm mưu đã được tính toán từ lâu.
Một tấm lưới che trời lấp đất, trăm phương ngàn kế tất cả đều là vì cướp đoạt nàng.
“Vì sao kẻ đến sau lại chiếm được? Vì hắn vừa tranh vừa giành, lại biết ngụy trang.”
⸻
Tips khi đọc:
• Nam chính: thanh lãnh, cấm dục (không phải quyền thần) vs Nữ chính: dịu dàng, kiều mỹ – nữ nhi tiểu quan.
• Mạch truyện tình cảm chậm | nữ phi nam phòng | góc nhìn nữ chính | cưới trước yêu sau | nam chính thầm yêu nhiều năm, âm mưu đã lâu, giữ mình như ngọc.
• phu quân cũ toàn viên hoả táng
• Nam nhị thượng vị
• Nam chính đối với nữ chính thì ôn nhu vô hại, dịu dàng như ngọc, nhưng với người ngoài thì tàn nhẫn vô tình, giết người không chớp mắt.
⸻
Tag nội dung: Một lòng si tình - Yêu sâu sắc – Trời sinh một cặp – Thiên chi kiêu tử – Vả mặt – Trưởng thành – Cưới trước yêu sau.
Nhân vật chính: Chúc Ngâm Loan, Thẩm Cảnh Trạm
Một câu tóm gọn: Vì sao kẻ đến sau lại thắng? Vì hắn giành giật mà được.
Chủ đề: Muốn yêu người, trước tiên phải yêu lấy chính mình.