Nếu thật sự chỉ là một chút yêu thích, thì sao có thể chỉnh tề đến mức này?
Từ vài năm trước Thẩm Cảnh Trạm đã dọn ra ở ngoài phủ, Thẩm phu nhân thỉnh thoảng vẫn có thể gặp hắn, nhưng chưa từng thấy hắn chăm chút vẻ ngoài như hôm nay. Hắn vốn ưa giản dị, ít khi dùng đến những món trang sức cầu kỳ bằng vàng ngọc để tô điểm.
Ấy thế mà hôm nay, từ chiếc trâm ngọc vấn tóc đến ngọc bội bên hông, nhất là thân mặc áo tròn sắc tím sẫm, cả người toát ra khí chất cao quý của công tử thế gia. Chưa kể khuôn mặt kia vốn đã tuấn tú nổi bật, vừa nhìn vào liền khiến người ta chẳng thể rời mắt.
Ngày thường sao? Có gì mà gọi là “chỉnh tề”? Ngay cả khi lão thái thái mời mấy cô nương đến phủ xem mặt, hắn còn chẳng thèm ra gặp. Có mời cũng nói bận, viện cớ bận công vụ triều đình để từ chối. Mỗi lần như vậy đều khiến Thẩm lão thái thái giận đến nghiến răng, nhưng lại chẳng dám bảo hắn bỏ công việc để về nhà xem mắt.
Trên xe ngựa, Thẩm phu nhân không nhịn được mà nhắc đến chuyện này với Thẩm hầu gia, hỏi ông có nhìn ra nhi tử hôm nay đặc biệt ăn diện không?
“Ừm.” Thẩm hầu gia lật sách binh thư, gật đầu: “So với mấy hôm trước thì đúng là sáng sủa tuấn tú hơn hẳn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT