Thẩm Cảnh Trạm ngẩng mắt nhìn sang, không nói gì, thần sắc vẫn như thường, nhưng lại khiến Thẩm phu nhân chẳng hiểu vì sao cảm thấy hoang mang và lúng túng.
Đối với người trưởng tử xuất sắc này, Thẩm phu nhân vẫn có đôi phần sợ hãi. Tuy là máu thịt mình rứt ra, nhưng tính hắn lạnh nhạt, ít lời, không giống những hài tử khác hay thân cận với mẫu thân.
Chủ yếu vẫn là vì chuyện xảy ra nhiều năm trước — Thẩm phu nhân từng dẫn Thẩm Cảnh Trạm khi đó còn nhỏ ra ngoài lễ Phật, lại không sắp xếp cẩn thận thị vệ, dẫn đến việc hắn bị kẻ xấu hạ dược rồi bắt cóc.
Rơi vào tay bọn cướp, hắn bị tra tấn dã man suốt một thời gian. Khi được cứu trở về thì cả người đã nhuốm vẻ u uất.
Thời gian đó, hắn luôn nắm chặt một vật trong tay, không biết là gì, cứ thế trầm mặc ít lời rất lâu.
Giữa các thế gia quyền quý, tranh đấu môn phiệt chưa bao giờ ngừng nghỉ. Với một người tài năng như Thẩm Cảnh Trạm, đương nhiên sẽ là cái gai trong mắt người khác. Như người ta nói, cây cao đón gió, chim nổi bật dễ bị bắn. Thẩm hầu gia cũng từng căn dặn Thẩm phu nhân phải cẩn thận chú ý, mà mọi việc xảy ra đều do bà sơ suất nhất thời, bởi thế trong lòng bà luôn áy náy và cảm thấy nợ nần hắn.
Nhưng dù Thẩm phu nhân có thận trọng đến mấy, trước kỳ khoa khảo vài năm sau đó, Thẩm Cảnh Trạm vẫn gặp phải mưu hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT