Những lời này tuyệt đối không thể nói trước mặt Minh Nha, nếu không Minh Nha nhất định sẽ kinh hô nhảy dựng, lại còn bảo nàng quá đơn thuần, lương thiện.
Chúc Ngâm Loan thậm chí cũng không hiểu vì sao mình lại có cảm giác như thế.
Nàng vậy mà lại tin tưởng một tiểu thiếp… xem như là “đoạt” phu quân của nàng?
Nghĩ đến đây, ngay cả bản thân Chúc Ngâm Loan cũng thấy thật nực cười, không nhịn được muốn bật cười, nhưng nàng không cười.
Có lẽ là vì Phương Chủng Nguyệt quá mức kỳ lạ. Tạm thời chưa hiểu được dụng ý của nàng ta, nên cứ im lặng quan sát biến chuyển.
Mấy ngày sau đó, Vệ Như Trác đều không về nhà, không rõ bận việc gì, Chúc Ngâm Loan cũng không hỏi đến. Chúc gia cũng không truyền tin gì đến, về phần giữa Chúc Trầm Đàn và Lạc Huyên rốt cuộc ra sao, nàng cũng chẳng hay biết, càng không bảo người đi thăm hỏi.
Trước đây nàng rất mong Vệ Như Trác sớm trở về, ngày ngày mong ngóng, đêm đêm trông chờ, có thời điểm gần như trông đến mỏi mòn. Về sau tuy không đến mức như thế, nhưng trong lòng vẫn luôn mong mỏi hắn trở về, bởi hắn là phu quân của nàng, là người từng cùng nàng thân mật khăng khít, từng trao gửi tâm sự nơi gối đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play