Văn án
Đời trước, đích nữ hầu phủ Khương Nhiêu được thiên tử ban hôn, vinh quang gả vào Đông Cung. Nhưng cuối cùng, Khương gia bị đoạt binh phù, tộc nhân chết thảm, nhà tan cửa nát.
Hoá ra tất cả đều là âm mưu đoạt quyền đã được Thái tử toan tính từ lâu. Mà nàng, cũng chẳng thoát khỏi kết cục bị ban cho một ly rượu độc, máu tươi nhuộm váy dài.
Sống lại một đời, nàng quyết không bước chân vào Đông Cung, càng không cam tâm làm quân cờ trong tay kẻ khác.
Ở kiếp này, Khương Nhiêu nhớ tới Trần Liễm, vị thiết kỵ tướng quân xuất thân bần hàn, chiến công hiển hách, ba năm sau trở thành Bắc Khuynh Vương - người duy nhất có thể chế trụ Khương gia. Nhưng hiện tại hắn chỉ là một nhân vật nhỏ không có chỗ dựa ở quân doanh.
Vì vậy Khương Nhiêu chủ động thân cận, dựa vào thân phận quý nữ mà tiếp cận hắn, tỏ ý ưu ái.
Nàng học cưỡi ngựa, cố ý thỉnh cầu hắn dạy bảo.
Lúc bất cẩn trật chân, lại muốn hắn cõng mình.
Nghe tin hắn bị thương, nàng lén lút đến doanh trướng thăm nom...
Ngày ấy, Trần Liễm mình trần nửa thân, đang bôi thuốc thì thấy nàng đến, sắc mặt thoáng cứng lại:
“Ti chức y phục không chỉnh tề, sợ tổn hại danh dự tiểu thư…”
Khương Nhiêu nhân cơ hội thăm dò, nhẹ giọng hỏi:
“Ta có lòng ái mộ ngươi, nhưng lại mang hôn ước với Thái tử, ngươi có sợ hắn không?”
Trần Liễm không đáp.
Chẳng bao lâu sau, chiến sự giữa Cận Triều và Bắc Man bùng nổ. Sau ba tháng chém giết nơi sa trường, Trần Liễm lập được chiến công hiển hách, áo giáp đẫm máu tươi.
Thì ra ngày ấy hắn không trả lời, là vì muốn dùng quân công để đổi lấy nàng.
(Quý nữ hầu phủ - Tướng quân nhà nghèo)
P/S: Vì thích truyện này nên mình tự edit để đọc, có chỗ nào sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, không hợp văn phong thì có thể quay đi.