Cát Như Yên bèn chủ động mở lời: “Nhiêu Nhi cùng A tỷ ngồi chung một xe đi. Hai người thân thể quý giá, lại mềm yếu chịu chẳng nổi xóc nảy, chiếc xe nát này, để ta ngồi là được.”
A Lương nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, tựa hồ muốn nói lại thôi, dáng vẻ rối rắm như đang suy nghĩ điều gì.
Khương Nhiêu bắt gặp động tác nhỏ của hắn, ánh mắt chuyển sang Như Yên, lập tức giận dỗi: “Ngươi còn nói những lời này nữa, ta liền không thèm để ý tới ngươi. Cái gì mà ‘thân thể quý giá’? Về sau ngươi cũng phải hưởng thụ tốt nhất, nghe rõ chưa? Thôi, ngươi khỏi tranh với ta. A tỷ cũng vậy, hôm nay chiếc xe cũ này, ta nhất định phải ngồi, các ngươi cứ chờ chiếc phía sau đi."
Thấy Khương Nhiêu kiên quyết như thế, hai người kia cũng không tranh thêm, chỉ bật cười rồi lùi lại vài bước, chờ đợi xe sau.
Như Yên còn trêu ghẹo: “Từ khi hồi kinh, Nhiêu Nhi càng ngày càng không biết phân phải trái, chẳng hay là học theo ai bên ngoài mà ra cái thói xấu này.”
Khương Viện cũng hùa theo: “Cần gì phải học người ngoài? Trong nhà có ngươi cũng đủ loạn rồi. Đừng nói Nhiêu Nhi, đến cả Minh Nhi cũng bị ngươi làm cho chệch đường ít nhiều.”
“A tỷ tự nhiên nhắc hắn làm gì.” Vừa nghe đến Khương Minh, Như Yên lập tức đỏ mặt thẹn thùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT