Khương Nhiêu một mình ở lại Minh Nghiên Các ba ngày, kỳ thực trong lòng khó tránh có chút tịch mịch.
Nơi này địa thế rộng lớn, phòng ốc có phần tương tự Bắc Man, đều là kiểu kiến trúc chiếm địa mà xây, từng tầng chồng lớp, đả thông ở giữa. Minh Nghiên Các có ba tầng, Khương Nhiêu mang theo Lý ma ma, Xuân Hạnh cùng Tiểu Đào vào ở, tổng cộng mới bốn người, trong gian đại sảnh tĩnh lặng, thoáng chốc liền hiện ra vẻ trống trải lạnh lẽo.
Khương Nhiêu vốn có ý định dời đi, nhưng nghe đám tỳ nữ nói, trước kia Trần Liễm cũng từng một mình ở đây hơn nửa tháng, lúc này mới đổi ý.
Nàng ôm lấy chiếc chăn trên giường, quả nhiên ngửi thấy mùi hương quen thuộc, không phải hương liệu tầm thường, mà là mùi thảo dược rất riêng trên người Trần Liễm.
Phải ba ngày trước Khương Nhiêu mới hay tin: khi xưa Trần Liễm trúng tên, tuy nay đã khỏi nhưng do vết thương quá sâu, rốt cuộc lưu lại di chứng. Mỗi khi tiết trời âm u mưa dầm, nơi ấy liền đau nhức từng cơn. Lúc không nhịn nổi, hắn thường đắp một ít thảo dược để giảm đau.
Nghĩ đến đây, Khương Nhiêu không khỏi ôm lấy chăn, lông mi khẽ ướt. Di chứng như thế, có thể tưởng tượng được năm xưa khi trúng tên, hắn đã phải chịu bao nhiêu khổ sở.
Nàng nằm co ro trong chăn, úp mặt thương cảm một hồi lâu, sau lại lén tính toán trong lòng - đã gần bốn ngày, vẫn chưa có chút tin tức gì từ Trần Liễm, nàng thật sự rất nhớ hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT