Trong phòng chỉ có hai người, Lý ma ma liền không còn kiêng dè, bà bước đến mép giường, làm bộ như muốn vén chăn của Khương Nhiêu.
“Ma ma…”
Khương Nhiêu thẹn thùng né tránh, áo trong của nàng đều bị Trần Liễm xé hỏng, hiện giờ căn bản không còn manh vải che thân, chưa kể đến những dấu vết trên da thịt cũng khó lòng gặp người.
Lý ma ma đành thu tay, nhưng vẫn chau mày: “Cô gia dậy sớm như vậy, lại muốn cô nương hầu hạ?”
Hầu hạ? Khương Nhiêu ngẫm lại chữ ấy, cảm thấy có phần không ổn.
Kỳ thực là nàng gây chuyện. Sáng nay nàng tỉnh giấc từ sớm không rõ vì cớ gì, sau đó lại lén sờ vết sẹo trên ngực Trần Liễm. Chỉ một chốc liền khiến hắn ngứa ngáy mà tỉnh lại. Sau đó nàng nhỏ giọng xin lỗi, nhưng Trần Liễm nói chỉ chấp nhận lời xin lỗi “thành ý”.
Mà phương pháp biểu đạt “thành ý” kia, quả thực khiến người ta không chịu nổi. Một buổi sớm đẹp đẽ, thân thể vốn đã mỏi mệt sau đêm qua, còn chưa kịp khôi phục, vậy mà vừa tỉnh giấc lại phải chịu thêm một trận hành hạ, tay chân nàng đều mềm nhũn vô lực. Mãi đến khi Khương Nhiêu kiệt sức đến mức không nâng nổi tay nữa, Trần Liễm mới tỏ vẻ vừa lòng. Thế nhưng sau đó, hắn lại xấu xa cầm yếm của nàng lau tay... cùng với một chỗ khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT