"Sắc mặt của tướng quân tái nhợt quá, chẳng lẽ chỗ trúng độc phát tác, lan rộng ra ngoài?" Dương Kính hoảng hốt, vội nói: “Ta đi mời quân y tới ngay."
“Từ từ đã.” Trần Liễm ngăn hắn, trái lại phân phó: “Ngươi đi truyền lời tới Khương Minh, nói rằng ta đã tỉnh.”
Dương Kính lần đầu vào doanh, nào hiểu được trong quân có bao điều uẩn khúc rối rắm. Hắn nghe theo phân phó, lớn tiếng hô to đến mức cả doanh đều biết Trần tướng quân đã tỉnh lại.
Các lều trướng dần dần sáng đèn, đặc biệt là Khương Minh, vừa nghe tin liền kinh hãi, chỉ khoác vội áo trong, áo ngoài còn chưa kịp mặc chỉnh tề đã tất tả chạy tới, những người khác cũng lũ lượt theo sau.
Trần Liễm hiện giờ thoạt nhìn hoàn toàn khác hẳn với bộ dạng ban nãy. Giờ phút này, hắn nhắm mắt yếu ớt nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch không chút huyết sắc. Có người gọi, hắn chỉ đáp lại yếu ớt như sắp không còn sức lực.
Thấy vậy, Khương Minh càng thêm áy náy, cúi mình liên tục xin lỗi, nói rằng mình nguyện lĩnh phạt, hổ phù cũng sẽ giao nộp ngay lập tức.
Trần Liễm không nhiều lời, chỉ nhẫn nhịn nói vài câu phân rõ đại nghĩa. Bày ra dáng vẻ lấy đại cục làm trọng, lại càng khiến Khương Minh và các tướng sĩ thêm phần hổ thẹn áy náy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT