Nhưng Khương Minh không thể không nghĩ nhiều hơn một chút. Nếu tặng túi thơm, e rằng đã có tư tình từ sớm. Ngẫm lại dòng thời gian, quan hệ giữa hai người này hẳn là bắt đầu từ lúc giữa nàng và hoàng tộc vẫn còn tồn tại hôn ước. Sau đó, Trần Liễm lại một mình hộ tống nàng hồi kinh, dọc đường dài như vậy, hai người ngày đêm sớm chiều ở chung…
Liên tưởng tới đây, sắc mặt Khương Minh đã đen như đáy nồi, thực chẳng muốn nghĩ tiếp nữa.
“Không có, hắn chưa từng... chưa từng vượt quá giới hạn với muội."
Thấy nhị ca có vẻ mặt hung tợn như thể muốn giết người, Khương Nhiêu đành cắn răng vội vàng phủ nhận. Nếu thật để huynh trưởng biết Trần Liễm sớm đã đem nàng từ trong ra ngoài chiếm sạch, chỉ sợ lửa giận của nhị ca sẽ bốc tận trời.
Nàng vừa dứt lời, Khương Minh quả nhiên thở phào một hơi, nét mặt nhẹ đi thấy rõ.
Hắn khẽ gật đầu ra vẻ an tâm: “Xưa nay Trần Liễm đều làm việc thận trọng, biết tự giữ mình, nghĩ lại đúng là ta đa nghi.”
Khương Nhiêu cụp mi, chột dạ vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play