Khương Nguyên Đình không kiêu ngạo, cũng chẳng siểm nịnh, khom người thưa:
“Từ xưa bệ hạ thưởng phạt phân minh, Bắc Khuynh Vương đã lập chiến công hiển hách, nay được phong thưởng, ắt có thể khích lệ sĩ khí.”
“Hầu gia nói thế, nghĩa là trẫm ban thưởng gì, ngươi cũng đều gật đầu?”
Khương Nguyên Đình chưa rõ thánh ý, chỉ lờ mờ đoán có liên quan đến binh quyền Khương gia. Ông sợ sinh khúc mắc, bèn lựa lời thẳng thắn:
“Nếu là chuyện xoay quanh việc thống lĩnh biên quân, bệ hạ cũng đừng bận lòng Khương gia, nếu có gì phân phó, lão thần nguyện khuyên giải chư tướng, không dám chậm trễ.”
Hoàng đế cẩn thận nhìn Khương Nguyên Đình, thấy nét mặt lão Hầu gia bình thản, xác thực không giống đang nói dối.
“Bắc Khuynh Vương không cầu binh quyền.” Hoàng đế lắc đầu, trong lời mang theo chút mỏi mệt, sau đó phất tay ném thẳng phong thư sang một bên, lạnh lùng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play