Khương Minh tất nhiên hiểu rõ, hiện ngồi đối ẩm cùng chư tướng trong doanh, đều là những vị từng cùng Khương gia giữ gìn biên cương, hộ quốc an dân. Bởi vậy khi rượu vào yết hầu, cảm xúc càng lộ rõ ra ngoài. Dẫu trong lòng có oán khí dâng trào, khó lòng tiêu tán, nhưng lúc này lại chẳng thể ngang nhiên kháng chỉ, bởi việc điều nhiệm lần này là thánh thượng đích thân hạ chiếu. Huống hồ Trần Liễm lại là người được bệ hạ một tay đề bạt lên chức Hộ Quốc Đại tướng quân, nếu nay làm lớn chuyện, chẳng khác nào giẫm lên thể diện thiên tử.
Trước lúc lên đường, Khương Nguyên Đình cũng từng căn dặn Khương Minh: “Không thể vì chuyện nhỏ mà tổn hại đại cục, càng không được để ảnh hưởng tới quân cơ.”
Nghĩ đến đây, Khương Minh chủ động nâng chén, hướng về phía Trần Liễm kính rượu. Chư tướng cùng Thượng lão tướng quân thấy thế, âm thầm liếc mắt trao đổi ánh nhìn, sau một thoáng do dự, rốt cuộc cũng miễn cưỡng chấp nhận Trần Liễm giữ chức Tổng chỉ huy.
Trần Liễm mỉm cười tiếp rượu, từ đầu đến cuối không hề nhắc đến chuyện nắm quyền, tựa hồ chẳng để tâm tới hành động phản đối ngấm ngầm của Thượng tướng quân. Trong mắt hắn, hành động của lão tướng chẳng qua vì không cam tâm để hổ phù của Khương gia rơi vào tay người ngoài. Nếu thật như vậy, hắn cần gì phải làm ra vẻ vui mừng hay vội vã tranh đoạt?
Sau yến tiệc, Trần Liễm đơn độc rời thành, tiến về doanh địa bên ngoài nơi đại quân đang đóng. Hắn tự mình điểm danh năm ngàn tinh binh đi theo từ kinh đô. Đám quân này không phải hạng bình thường, đều là binh lính đã qua sự huấn luyện khắc nghiệt dưới tay Trần Liễm, mỗi người đều có thể lấy một địch mười, được ví như vũ vệ tinh nhuệ. Để điều động đội quân này, hắn cùng Thần Vương từng hao tốn không ít công sức, mãi mới có thể âm thầm thay thế lực lượng.
Nếu nói hiệu lệnh của Khương Minh đối quân biên cương như sấm rền, thì đám vũ vệ kia lại là kẻ trung thành tuyệt đối với Trần Liễm, sẵn lòng vào sinh ra tử. Khương gia quân tuy có đến ba mươi vạn người, là lực lượng chính thống đối kháng Man tộc, nhưng Trần Liễm giỏi dụng binh ở chỗ hiểm địa tìm thắng cơ, lấy ít địch nhiều, bày mưu tính kế đều tuyệt diệu.
Trong lần đầu tiên hội nghị quân sự, Trần Liễm chủ động đề xuất đánh chiếm Phái Phong - nơi chốt yếu của tuyến tiếp lương thực cho man quân. Nếu giữ được nơi đó, chẳng khác nào siết chặt yết hầu địch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT