Lão Hầu gia một phen khẳng khái phát ngôn, khiến sĩ khí trong triều chốc lát dâng cao. Đặc biệt là chư võ tướng đồng loạt hưởng ứng, xin xuất chinh lập uy. Ngay cả quan văn lúc trước còn giữ ý, nay cũng bắt đầu dao động. Uy danh lão Hầu gia truyền xa, người người kính phục, hắn nói có thể chiến, chiến tất thắng, chẳng khác nào ban cho quần thần một viên dược an tâm.
Chỉ là, chư vị đợi mãi vẫn chưa thấy Thánh thượng biểu thị thái độ.
Khương Minh được lời nói của phụ thân lay động, trong lòng nóng ruột, bèn tiến lên tâu rằng:
“Bệ hạ, nay chỉ cần ngài hạ một đạo thánh chỉ, thần cùng phụ thân nguyện lập tức xuất chinh kháng địch, đem Khương gia quân xoay chuyển cục diện. Nếu man di dám mạo muội xâm phạm, thần quyết khiến bọn chúng có đi mà không có về!”
Hoàng đế nhìn xuống, lướt qua Khương Minh rồi lại tựa hồ đăm chiêu điều gì. Sau đó ánh mắt dừng trên người Khương Nguyên Đình:
“Khương gia nhiều đời trung liệt, hộ quốc an dân. Quả nhân có được giang sơn vạn dặm che chở bởi Khương gia, thực là phúc lớn.” Thánh thượng bỗng mỉm cười, dẹp đi thần sắc ngưng trọng ban nãy, nói tiếp:
“Trấn Quốc tướng quân một lòng hộ quốc, quả nhiên là thế tử hầu phủ, có vài phần khí độ năm xưa của lão Hầu gia. Nếu Tướng quân tự tiến cử mình, muốn đánh một đòn cảnh tỉnh man di, trẫm sẽ thành toàn tâm nguyện ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play