Văn án
Xin chào mọi người, tôi là Thẩm Kiến Quốc — giảng viên lớp học đêm, chuyên dạy môn “Marx”. Thi thoảng, tôi còn tranh thủ phân tích vài chính sách mới hay các động thái thời sự cho học sinh nghe chơi.
Lịch dạy của tôi rất đặc biệt: chỉ dạy vào ban đêm, ban ngày chưa từng thấy bóng dáng đồng nghiệp hay học sinh. Mấy trung tâm tổ chức lớp học thì toàn chọn mấy nơi như trường học bỏ hoang, bệnh viện cũ, hoặc... nhà dân. Xe buýt đưa đón tôi cũng đặc biệt không kém: biển số 444, đúng 0h đêm xuất hiện trước nhà, 5h sáng biến mất, chuẩn từng phút.
Gì cơ? Mọi người nói tôi gặp ma à? Không thể nào! Tôi là một người theo chủ nghĩa duy vật khoa học, tin vào Marx – Lênin, làm gì có chuyện ma quỷ!
Chỉ là dạo gần đây tôi có chút thắc mắc... Liệu trung tâm có thể cho tôi dạy sớm hơn chút không? Cỡ 8h tối chẳng hạn? Tôi không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ... hói đầu!
Thể loại: Tiểu thuyết hài hước, văn chữa lành, nhẹ nhàng, ngôi thứ nhất, chủ thụ ngốc nghếch, vững vàng theo chủ nghĩa duy vật (nhưng thường xuyên hết tiền) × công thiên sư bá đạo, có tiền, chuyên bắt ma.
Từ khóa nội dung: Oan gia vui vẻ – Hài hước – Ma quái – Thần quái – Hiện đại huyền huyễn
Vai chính: Thẩm Kiến Quốc
Đánh giá từ độc giả
Như Thế Trầm Phù:
Ha ha ha ha ha ha trời ơi buồn cười xỉu! Vừa cảm thấy rùng rợn vừa muốn xỉu vì cười. Văn phong kiểu sa điêu mà lại lồng vào yếu tố kinh dị quỷ thần, đúng kiểu “cười ra nước mắt”. Thụ là sinh viên cao học ngành chính trị học, kiên định theo chủ nghĩa duy vật, lý tưởng ngút trời. Vậy mà lại đi nhận việc làm giảng viên dạy đêm ở mấy chỗ rùng rợn như trường học bỏ hoang, bệnh viện, nghĩa địa, dạy cho mấy “học sinh đặc biệt”. Dù gặp bao chuyện kỳ quặc, anh vẫn tin rằng: “Không có ma quỷ! Tất cả đều có thể giải thích bằng khoa học!”
Kết truyện cực kỳ viên mãn.
Lão Bà Đại Nhân Gia Nho Khô:
Ngôi thứ nhất chủ thụ, sa điêu hài hước, chữa lành tinh thần cực mạnh! Thụ có thể đâm ma bay màu chỉ nhờ... chính khí và thân thể dương khí cực thịnh. Ma thấy anh còn muốn tự sát luôn. Nhưng anh thì vẫn nhất mực tin vào chủ nghĩa Mác – Lênin và khoa học phát triển, khăng khăng: “Trên đời làm gì có ma!”
Toàn bộ các tình tiết kinh dị đều bị anh biến thành trò cười, khiến độc giả không thể nhịn được mà cười lăn cười bò. Văn phong hài hước, ấm áp, và cực kỳ giải trí. Rất đáng đọc!
Số chương: 42 +pn
Ghi chú:
Đây là một bộ tiểu thuyết hài siêu lầy, đọc chơi xả stress cực hợp. Nếu bạn thích kiểu nhân vật "tôi không tin ma quỷ" nhưng lại toàn bị ma "làm bạn", thì đừng bỏ qua!!