Học sinh của tôi hình như đã biết mình sắp được "ra trường", nên hôm nay ai nấy đều hóa trang cực kỳ “dữ dằn”. Đứa thì máu me be bét, đứa thì mặt mày méo mó, chẳng còn bóng dáng của mấy đứa ngoan ngoãn ngày nào.
Lớp 3 năm 4 sáng trưng ánh đèn, hai mươi “học sinh” mà khí thế đè bẹp cả cửa sau. Tôi vừa bước vô liền hoang mang liếc lại số phòng, xác nhận là không vào nhầm chỗ quay phim kinh dị.
Mục Hoài Đồng với Đoạn Hữu Liên đã tốt nghiệp từ trước, chỗ ngồi của hai đứa trống trơn. Bên trái tôi là một bạn học chỉ còn nửa cái đầu, tay bưng hai con mắt đã rơi ra, như thể chỉ có vậy mới thấy được tôi.
“Khụ khụ…” Tôi hơi lúng túng, hắng giọng rồi bắt đầu nói lớn:
“Chào các bạn. Nói ra cũng hơi xấu hổ, chúng ta quen biết nhau cũng khá lâu rồi, mà mãi tới gần đây tôi mới biết danh tính thật sự của mọi người. Cảm thấy hơi có lỗi. Hôm nay, chúng ta làm quen lại từ đầu nhé. Tôi tên Thẩm Kiến Quốc, mới tốt nghiệp, là giáo viên mới vào nghề, lần đầu trực lớp cũng run lắm. Nhưng dù các bạn là ai, thì trong mắt tôi, các bạn vẫn là lớp học sinh đầu tiên mà tôi từng dạy, cũng là những người tôi nhớ mãi không quên. Bây giờ tôi sẽ điểm danh lại một lượt.”
Tôi lần lượt điểm danh cả hai mươi bạn, rồi viết lên bảng dòng chữ: "Làm sao xây dựng thế giới quan đúng đắn."
“Chắc mọi người cũng nghe hiệu trưởng Trương nói rồi, đây là tiết học cuối cùng của chúng ta. Mục tiêu chủ yếu là giúp mọi người… tốt nghiệp. Nhưng theo tôi, dù làm người hay làm quỷ thì cũng phải sống sao cho trọn vẹn. Cho nên tiết này vẫn phải dạy tới cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play