Sao tự nhiên lại xuống xe nửa chừng rồi bắt xe khác quay về thế?
Tôi nghĩ một lúc, định gọi điện cho Tiểu Ninh, nhưng điện thoại chẳng có cột sóng nào — chắc trong bệnh viện này sóng yếu quá.
“Lưng tựa lưng, thật là thoải mái... Lưng tựa lưng, thật là ấm áp...”
Giọng Đàm Hiểu Minh cứ vang lên đều đều, tôi ngồi bật dậy, hỏi:
— Tiểu Minh, em muốn ngủ chung giường với thầy à?
Vừa hỏi xong thì cậu ta im luôn. Không lẽ mắc cỡ?
Thật lòng thì tôi không hề muốn ngủ chung giường với Đàm Hiểu Minh. Nhà xác này đã bị dọn sạch hết, chỉ còn lại cái giường cũ cá nhân chật chội, rộng chưa tới một mét. Một người lớn nằm còn chật, nói chi đến hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT