Sau khi lên xe, Hạ Tân thấy cái ghế có tấm biển xanh biếc kia thì bật cười “ha ha ha” mấy tiếng, rồi không ngại ngần đặt mông ngồi ngay xuống chiếc ghế phía sau — cái ghế có đệm màu hồng. Hôm nay chắc hắn mệt thật, nếu không thì với mối quan hệ bạn học mấy năm đại học, hắn nhất định đã vỗ bụng tôi mà hỏi "mấy tháng rồi đấy?". Thôi thì hôm nay xem như hắn nương tay tha cho tôi một lần.
Hạ Tân vừa ngồi xuống, bác tài lập tức quay đầu lại liếc hắn một cái.
Tôi vội giải thích:
“Anh tài xế ơi, đây là bạn học tôi. Nhà hắn gần ở tiểu khu Bỉ Ngạn, tiện đường ghé ngang thôi.”
Bác tài vẫn điềm đạm, giọng trầm trầm:
“Không chết là được.”
Tôi chẳng hiểu bác đang nói gì, nhưng thấy không bị đuổi xuống xe là tốt rồi. Thế là tôi yên tâm ngồi xuống ghế trước mặt Hạ Tân, lấy điện thoại ra lướt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play