Cuối cùng, tôi vẫn chưa hỏi được gì cả — vì Tiểu Ninh đã cướp điện thoại của tôi.
Lúc tôi tranh thủ thở để hỏi: “Hết năm phút chưa?”, cậu ấy bảo “chưa” rồi nhào tới hôn luôn. Tôi bị dồn dập tới mức mơ mơ màng màng, cuối cùng quên luôn mình định hỏi gì. Nhưng mà thôi kệ! Tiểu Ninh thích tôi là đủ rồi, hỏi gì nữa!
Xét thấy hiện tại công lực của Tiểu Ninh vẫn chưa đủ, trước khi chính thức trở thành thiên sư thì còn phải giữ thân đồng tử. Còn tôi thì vẫn chưa siêu độ hết học sinh, vẫn cần giữ nguyên khí để bọn họ khỏi bị dọa. Vì thế, chuyện thân mật giữa chúng tôi chỉ dừng lại ở trên cổ. Chấm hết. Hai bên hỗ trợ “tâm linh” là chính. Cũng hơi tủi thân, nhưng đành chịu vậy.
Tiểu Ninh thì lại rất biết hưởng thụ. Cứ nhất định đòi nằm lên đùi tôi, còn dùng tay giữ chặt ống chân tôi, không cho nhúc nhích. Cậu ấy nói hôm nay nhất định phải “nằm cho đã cái đời”.
Tôi cuối cùng cũng giành lại được điện thoại, và vào đúng 12 giờ khuya, gửi tin nhắn cho hiệu trưởng Trương:
[Hiệu trưởng, hôm nay sạc pin đầy chưa?]
[Đầy! 😤]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play