Tên truyện: Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con
Tác giả: Gwendolyne
Edit: JY
Tag: Sinh con – ngọt văn – ABO - Thụ là người xuyên thư.
Một câu tóm tắt: Em bé thích làm nũng × ông bố trẻ miệng cứng lòng mềm
Lưu ý: Thời gian mang thai khá dài, sinh con ở giữa truyện, nuôi con trong phiên ngoại. Em bé là bé gái.
⸻
Giới thiệu nội dung
Đào Nhiên xuyên sách, từ một thế giới ABO bay đến thế giới bình thường. Không còn tin tức tố, mỗi ngày với cậu đều trôi qua thật khó khăn.
Cho đến một ngày, cậu mơ hồ ngửi thấy hương vị tin tức tố quen thuộc.
Mùi hương đó đến từ người đàn ông vừa mới dọn đến cạnh nhà cậu, tính tình cực kỳ khó chịu.
“Nhìn cái gì mà nhìn?” Người đàn ông cau có quát, rồi đóng sầm cửa lại.
Đào Nhiên không dám chọc giận anh ta, chỉ len lén lấy chiếc áo khoác khi anh tắm, vùi mặt vào đó, tham lam hít một hơi thật sâu.
Thật là thích!
⸻
Thẩm Sầm sinh ra đã mang tính cách nóng nảy, mẹ anh gửi anh đến nhà bạn bè nhờ chăm sóc, chỉ dặn một điều duy nhất: phải giữ lễ phép, đừng làm đứa em nhút nhát kia sợ.
Quả thật em trai kia rất nhát, y như một con thỏ nhỏ, chỉ cần bị anh trừng mắt một cái là run rẩy cả nửa ngày. Trong nhà, chuyện quần áo “không cánh mà bay” cũng thường xuyên xảy ra.
Một hôm, Thẩm Sầm về muộn. Trong phòng không thấy ai, chỉ có đèn phòng tắm còn sáng.
Đào Nhiên quần áo xộc xệch, ôm lấy áo anh chưa giặt, nước mắt lưng tròng:
“Anh… sao giờ này mới về?”
Thẩm Sầm còn chưa kịp nổi giận vì hành vi bám đuôi của cậu thì đã nghe tiếng nức nở:
“Em… em sai rồi sao?”
Đào Nhiên quả thật rất kỳ quái. Khi thì nũng nịu đòi ôm, đòi hôn, khi lại bắt anh cắn cổ mình, còn khẳng định bản thân có thể mang thai.
Cuối cùng, trước những yêu cầu quá mức đó, Thẩm Sầm buộc phải làm theo.
Cơ thể Đào Nhiên run bần bật, quay đầu trách anh:
“Anh… biến thái thật đó.”
Thẩm Sầm: …?
⸻
Dù Đào Nhiên xinh đẹp, eo nhỏ, trên người lại phảng phất mùi hương đặc biệt, nhưng Thẩm Sầm khẳng định bản thân tuyệt đối không thích cậu.
Có điều Đào Nhiên nhất quyết nói thích anh, thì đành chịu vậy.
Anh giả vờ dửng dưng, miễn cưỡng chấp nhận những yêu cầu quá mức của cậu, đến mức gần như bị “ép khô”.
Thế nhưng sau khi lên giường với anh, Đào Nhiên lại bỏ chạy.
Trên đường đuổi theo để bắt người về, Thẩm Sầm tìm thấy Đào Nhiên đang ôm một tờ giấy khóc nức nở.
Anh hoảng hốt quên luôn chuyện trách mắng, chỉ vội ôm cậu vào ngực, dỗ dành:
“Sao vậy, bảo bối?”
Đào Nhiên đưa tờ giấy cho anh xem.
Phiếu khám thai.
Nước mắt cậu lại rơi lã chã:
“Tất cả… đều tại anh!”