Ý của cậu là nắm lấy một góc áo hoặc tay áo, nhưng Thẩm Sầm lại trực tiếp đưa tay ra.
Tay anh rất lớn, lòng bàn tay chai sần vì cầm dùi trống lâu năm, các ngón tay vừa dài vừa thẳng. Giữa lòng bàn tay còn có vài vết thương nhỏ, trông có vẻ là vết nứt cũ, chắc là do tập luyện vất vả mà ra.
Mấy tiếng trước, Đào Nhiên còn nhìn thấy đôi tay này trên màn hình lớn. Mấy tiếng sau, cậu đã có thể nắm lấy nó rồi.
Trên người Thẩm Sầm có mùi rượu nồng. Đào Nhiên đoán rằng có thể Thẩm Sầm sợ phiền phức nên mới trực tiếp đưa tay ra, bởi vì trông anh bây giờ thật sự rất phiền muộn.
Đào Nhiên do dự vài giây, không dám nắm toàn bộ, chỉ nắm lấy ngón trỏ của anh, nắm hờ hững, không dám nắm chặt.
Thẩm Sầm không có ý kiến gì về hành động của cậu, tiếp tục im lặng bước về phía trước.
Từ lúc quen anh còn nhỏ, anh đã không phải là một đứa trẻ thích nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT