Sau khi cảnh sát đưa cả người gây án và nạn nhân đi, những người xung quanh vẫn không giải tán, xúm lại bàn tán, khiến không khí trở nên ngột ngạt.
Đào Nhiên dựa vào một góc tường, lưng tựa vào bức tường lạnh lẽo, cố gắng giảm bớt cơn nóng đang bốc lên.
Cậu nhóc tóc xoăn lúc nãy vẫn đứng cạnh cậu: “Có cần đưa cậu đến bệnh viện không? Trông cậu không bình thường lắm.”
Gió cuốn đi hơi nóng trên người Đào Nhiên, đầu óc cậu giờ trống rỗng: “Không sao, tôi gọi người đến đón.”
Không thể gọi Thẩm Sầm, mọi chuyện sẽ trở nên rối tung. Tốt nhất hôm nay đừng để anh ấy về nhà, nhưng tìm cớ gì thì hợp lý đây?
Đột nhiên không cho người ta về nhà, chẳng phải rất quá đáng sao? Với tính cách của Thẩm Sầm, chắc chắn anh sẽ không nghe theo.
“Đào Nhiên!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT