Trong phòng truyền dịch, người cũng không nhiều lắm. Mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện rất rõ. Lâm Sương và Đào Thanh Vọng đều đã đến, một người từ trung tâm thương mại, một người từ công ty chạy tới. Cả hai vội vã, ánh mắt tìm kiếm trong phòng truyền dịch, nhưng không thấy bóng dáng Đào Nhiên.
Lâm Sương hỏi một y tá bên cạnh: “Có hai nam sinh viên nào đến không, người nhỏ hơn đang truyền nước ấy?”
Y tá chỉ cho họ một hướng: “Đi nhà vệ sinh rồi.”
Vừa dứt lời, Thẩm Sầm đỡ Đào Nhiên đi ra. Đào Nhiên méo mặt, vẫn chưa thoát khỏi sự xấu hổ lúc nãy. Nhìn thấy bố mẹ, mắt cậu đỏ hoe: “Bố mẹ ơi.”
Đào Thanh Vọng đỡ Đào Nhiên từ tay Thẩm Sầm. Lâm Sương vuốt ve mặt cậu: “Sao con lại xanh xao thế này, bác sĩ nói sao?”
“Bị cảm lạnh và nhiễm trùng phổi. Hôm nay truyền nước xong về nhà tĩnh dưỡng, tốt nhất là không nên ra gió.” Thẩm Sầm thay cậu trả lời.
Đào Nhiên cũng không rõ có đúng như vậy không, cậu nói theo: “Đúng vậy.”
“Thế thì tốt rồi, tốt rồi. Có đói không, có muốn xuống dưới mua gì ăn không?”
Nghe vậy, Đào Nhiên thực sự thấy đói: “Đói ạ, thầy cố vấn bắt con phải đến xin nghỉ trực tiếp, bữa sáng con còn chưa ăn no.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT