Trong phòng luyện tập, ánh sáng lờ mờ. Bộ trống Jazz màu đen được đặt ở góc phòng, phần thân trống lấp lánh ánh sáng mờ ảo tựa như tinh tú, khiến người ta không thể rời mắt.
Thẩm Sầm ngồi trước bộ trống, tùy ý gõ vài nhịp, tiếng nhạc tuôn chảy như suối.
Mặc dù người này có vẻ "chó", nhưng âm nhạc của anh thực sự rất hay.
Đào Nhiên vô thức đắm mình vào đó, tay theo nhạc mà "chỉ huy" (dĩ nhiên là không đúng nhịp), chờ khi một bài hát kết thúc, cậu vô thức vỗ tay: “Trống Jazz có khó học không? Anh đã học bao lâu mới chơi được như thế này?”
Trong mắt cậu tràn ngập sự yêu thích khó giấu với bộ trống, cẩn thận vuốt ve mặt trống từ xa.
Thẩm Sầm đưa dùi trống cho cậu: “Thử xem?”
Ánh mắt Đào Nhiên lóe lên sự do dự: “Thôi, tôi không biết chơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT