Trở Về Sạn Phân Quan Niên Thiếu Khi
Trở Về Sạn Phân Quan Niên Thiếu Khi
Đang ra 6 giờ
30 chương
50 72
12345
Đánh giá: 5/5 từ 3 nhận xét
Mandu • Đang ra

Nguồn : https://www.52shuku.net/jiakong/10_b/bkaon.html

Hoàn thành : 37 chương

Văn án : 

Lớp vừa có một học sinh chuyển trường khá kỳ lạ.

Tóc cậu ta vàng óng như nắng, đôi mắt tròn xoe, làn da trắng đến chói mắt, trông chẳng khác gì một người mẫu nhí lai Tây trên tạp chí.

Nhưng chữ cậu viết thì… trời ạ, quá xấu. Cậu đứng trên bục, cầm phấn viết tên mình lên bảng đen méo mó, nguệch ngoạc như thể giáp cốt văn thời cổ.

“Chào mọi người, mình tên là Kim Mãn Mãn.”

Đeo chiếc cặp nhỏ sau lưng, Mãn Mãn lập tức đi thẳng xuống cuối lớp. Giữa những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cậu kéo ghế ngồi ngay bên cạnh “giáo bá” Thời Nhượng.

Động tác không mạnh nhưng vẫn đủ khiến Thời Nhượng bị đánh thức. Anh cau mày bực bội ngẩng đầu, định phát cáu thì bắt gặp đôi mắt tròn xoe của học sinh mới đang nhìn mình, cười lộ ra hai lúm đồng tiền.

“Mình ngồi đây được không?”

… Chết tiệt!

Cái gì mà đáng yêu thế này?

Thời Nhượng vốn tính cách khó gần, quen sống một mình, nhưng từ khi học sinh chuyển trường này xuất hiện, cậu ta cứ như viên kẹo mật, dính lấy anh không rời.

Ngay cả lúc Thời Nhượng đi WC, cậu cũng đứng chờ ngoài cửa.

Kết quả là mỗi lần đi giải quyết, Thời Nhượng đều phải tranh thủ từng giây, đến cả giờ học cũng chẳng dám ngủ gật. Bởi chỉ cần anh vừa gục xuống được năm phút, học sinh mới sẽ lại nghiêng người sang, đưa tay chạm vào mũi anh, miệng lẩm bẩm:

“Ngàn vạn lần đừng chết nhé, Thời Nhượng.”

“…”


Kim Mãn Mãn vốn bị Cục Quản lý Động vật đưa trở về mười năm trước, đã được dặn dò kỹ lưỡng là tuyệt đối không được biến trở lại nguyên hình trước mặt loài người.

Nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy ánh mắt Thời Nhượng, cậu đã không kìm được mà muốn biến lại thành mèo, muốn chui vào lòng anh, nằm sấp để anh xoa bụng.

Miêu miêu thề!

Lần này nhất định phải bảo vệ chủ nhân thật tốt!

Không để anh chết một cách oan uổng nữa!


[Tiểu kịch trường]

Sau buổi họp lớp tốt nghiệp cấp ba, Kim Mãn Mãn uống say, bám chặt lấy Thời Nhượng không cho đi, còn bảo có điều bất ngờ muốn cho anh.

Trong một góc tối, cậu nắm tay Thời Nhượng đặt ra sau mông mình.

“Sờ thấy chưa?” – đôi mắt cậu sáng long lanh, giọng đầy mong chờ.

Tim Thời Nhượng đập loạn, đầu óc trống rỗng, lưỡi cứng lại, suýt để trái tim nhảy vọt lên tận cổ.

Quá thẳng thắn rồi… Cậu ấy… cậu ấy còn chưa tỏ tình mà.

Nếu vậy… ngày mai đính hôn luôn cũng được.

Cần gì phải nghĩ đến chuyện “mua vé đi đâu” nữa chứ?

Trong đầu hoàn toàn rỗng tuếch, anh buột miệng:

“Sờ rồi… mềm lắm.”

Còn vô thức khen giọng rất dịu.

Nhưng… sao lại giống lông thú vậy?

Anh cúi xuống nhìn, mới phát hiện mình đang nắm trong tay một chiếc đuôi màu vàng mềm mại.

“Cậu…” – Thời Nhượng ngạc nhiên thở hắt, chiếc đuôi trong tay còn khẽ vẫy vẫy.

Anh khó nhọc mở miệng:

“Cái này… chạy bằng điện à?”


Tag: Ảo tưởng, không gian, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, xuyên qua thời không, ngọt văn, manh sủng
Vai chính: Kim Mãn Mãn, Thời Nhượng
Một câu tóm tắt: Mèo con cứu vớt loài người!
Lập ý: Tình yêu chiến thắng tất cả.

_______________________________________________________

Kim Mãn Mãn : https://drive.google.com/file/d/1Htgxa-MD4kovx0M9zx5HReleupf6UOsB/view?usp=sharing

Thời Nhượng : https://drive.google.com/file/d/1chchMj7unuK2qZ8XpCNvdLIkTH06cweo/view?usp=sharing
 

Các số gần nhất
Ứng Dụng TYT
Liên Hệ

TYT - Đọc và nghe truyện

Đầu trang

Người dùng bắt buộc phải tuân thủ quy định và pháp luật của quốc gia có liên quan khi xuất bản nội dung. Chúng tôi từ chối tất cả nội dung không hợp thuần thong mỹ tục, bạo lực, bất hợp pháp và sẽ huỷ chúng ngay khi phát hiện.

Các tác phẩm, bình luận, nội dung hoặc hình ảnh do thành viên đăng tải, người đăng phải chịu trách nhiệm. Nếu vi phạm, ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức khác, chúng tôi sẽ xác minh và gỡ ngay lập tức.

Bản quyền của các tác phẩm trên trang này (tiểu thuyết, bình luận, hình ảnh v.v.) thuộc về tác giả gốc. Trang này chỉ cung cấp chức năng tải lên, lưu trữ và hiển thị.