Thời Nhượng ngẩn ra. Hai người mới vừa lăn lộn cả buổi sáng, chân trước vừa bước vào sở thú, Kim Mãn Mãn đã đòi quay về?
Đổi lại là bất kỳ ai khác, Thời Nhượng chắc chắn đã lạnh mặt, ném người ở lại đây rồi.
Không, nếu là người khác thì anh vốn chẳng thèm đi cùng.
Nhưng vì là Kim Mãn Mãn, Thời Nhượng thậm chí chẳng hỏi gì, chỉ thuận tay bế cậu lên.
“Được, về thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT