Ở bệnh viện thú y, sau một hồi kiểm tra, may mà mèo con chẳng có vấn đề gì nghiêm trọng, vết thương ở chân cũng đã được băng bó cẩn thận.
Bác sĩ nhìn họ rồi hỏi: “Con mèo này, hai cậu mang về à?”
Kim Mãn Mãn ở ký túc xá trường học, tất nhiên là không thể nuôi mèo được. Nhưng vừa nãy cậu trông có vẻ rất thích con mèo này. Nếu mình mang mèo về nuôi, chẳng phải sẽ có thêm một “mồi nhử Kim Mãn Mãn” sao?
Nghĩ đến cảnh thiếu niên này ngày nào cũng kiếm cớ sang nhà thăm mèo, khóe môi Thời Nhượng khẽ nhếch lên: “Để tôi mang mèo về nuôi.”
“Không được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play