🌱Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Làm ruộng, Xuyên việt, Tinh tế, Chủ thụ, Phát sóng trực tiếp, Manh sủng.
💕Lịch ra chương: không có.
Năm 9032 của Kỷ nguyên giữa các vì sao, một trận Đại Nạn bất ngờ giáng xuống Đế quốc, khiến toàn bộ đất đai mất đi khả năng canh tác. Sáu trăm năm đằng đẵng trôi qua, nhân loại vẫn phải vật lộn trên bờ vực đói no. Giữa lúc ấy, Thời Kiến Sơ, một thiên tài trồng trọt, chỉ vì vô tình trượt chân ngã cầu thang mà xuyên không đến tương lai, được người ta nhặt về một nông trường nghèo xơ xác.
Nông trường này tuy rộng cả vạn mẫu nhưng gieo trồng bất cứ thứ gì cũng không thể sinh trưởng. Người già thì đói đến hơi thở cũng đứt quãng, người trẻ thì suy kiệt như thể chưa già đã yếu, còn trẻ con thì không ngừng gào khóc vì đói...
Đã thế, một bầy dị thú chẳng biết từ đâu kéo đến, đôi mắt sáng rực vì đói khát, ngày ngày rình rập bên ngoài cửa sổ nhà Thời Kiến Sơ, chỉ chực chờ cơ hội để có một bữa no.
Để không chết đói, để giữ lại cái mạng nhỏ này, Thời Kiến Sơ quyết định đánh thức bản năng đã khắc sâu trong huyết quản của người Hoa Hạ — trồng trọt.
Cậu bắt đầu khai hoang, trồng lúa nước, ươm rau xanh, cấy dưa hấu, tiện thể livestream kiếm thêm chút đỉnh.
Ban đầu, khán giả xem livestream chỉ toàn những lời chế giễu:
"Thời này mà Đế quốc vẫn còn nông trường á? Mấy ông lớn ở Viện Khoa học Nông nghiệp lại nghiên cứu ra hạt giống mới rồi à? Hay là do trận Đại Nạn năm xưa chưa đủ 'cố gắng'?"
"Dùng phân chuồng với lá cây để ủ phân ư? Kinh quá, có trồng ra được cũng chẳng ai thèm ăn."
"Cắm một con bù nhìn giữa ruộng lúa? Ha ha ha, hay là tối đến nó biến thành mecha đuổi chim được?"
"Trồng khoai lang bằng lá? Biến khỏi giới trồng trọt đi cho nước nó trong."
Thế nhưng sau đó, những luống rau xanh mơn mởn đã vươn lên từ lớp phân chuồng bị chê bai. Con bù nhìn tưởng như vô dụng lại vung vẩy trường đao giữa đêm đen, dọa cho không một con chim nào dám bén mảng. Và rồi, từng chùm khoai lang căng tròn được moi lên từ những luống đất vun cao...
Các loại nông sản cứ thế lần lượt xuất hiện, khiến tất cả mọi người phải choáng ngợp.
"Đặt hàng xong rồi, bán cho tôi một bao gạo được không?"
"Năm mươi năm rồi tôi chưa được nếm mùi dưa hấu, xin hãy thương lấy tôi, cho một miếng vỏ dưa cũng được."
"Mấy người sao mà đáng thương bằng tôi! Trên có cha già hai trăm tuổi, dưới có trẻ sơ sinh khóc chờ ăn, cả nhà mười chín miệng ăn còn chưa biết mùi rau xanh là gì đây này!"
Thời Kiến Sơ: "Thực hiện tự do lương thực, tự do rau củ, bắt đầu từ tôi."
—
Thời Kiến Sơ, người được mệnh danh là "Kho lương của Đế quốc", cái gì cũng tốt, chỉ có đối tượng hẹn hò là không ổn. Người yêu của cậu là một người đàn ông, ăn bám thì đã đành, lại còn bệnh tật ốm yếu, trông như sắp lìa đời đến nơi. Dân chúng Đế quốc ai nấy đều chướng mắt, nhao nhao bày tỏ: "Tơ hồng của Nguyệt Lão có đứt cũng không sao, vì đã có hơn một trăm tỷ bà mai của Đế quốc chúng tôi đây rồi!"
Thế là toàn dân hóa thân thành những bà mai quyền năng nhất, tích cực mai mối cho cậu đủ các nhân vật tai to mặt lớn trên Starnet, từ hoàng tử, tướng quân, cho đến thủ tướng…
Cho đến một ngày—
Tấm ảnh đại diện quốc huy đã tắt ngấm sáu mươi năm trên Starnet bỗng sáng trở lại, kèm theo một dòng trạng thái: "Sơ Sơ là của tôi, có ý kiến gì không?"
Dân chúng: "???"
"Không phải anh ta 'lên tường nằm' rồi sao?"
"Trời đất, Chiến thần Tông Chính Tắc…"
Ngày hôm đó, top 1 hot search trên Starnet: #Sốc! Nguyên soái Đế quốc Tông Chính Tắc vì yêu mà giả chết#
Hướng dẫn đọc:
Tóm tắt một câu: Vô tình một cái, tôi trở thành kho lương của Đế quốc.
Lập ý: Cuộc đời luôn đầy rẫy những trắc trở và bất ngờ. Hãy dùng niềm tin vững chắc để vượt qua và đón nhận, bạn sẽ nhận ra mình là người bất khả chiến bại.