Khoảng cách từ Đế Tinh đến Lam Tinh không hề gần, nhưng đi phi thuyền cũng chỉ mất độ bốn năm ngày là tới. Sở dĩ lô máy móc của Ngô Hoàng vận chuyển lâu như vậy là vì số lượng quá nhiều, kích thước lại quá lớn, chưa kể còn có rất nhiều thiết bị đắt đỏ mà người thường không thể có được, nên quá trình vận chuyển phải vô cùng cẩn trọng.
Bộ trưởng Công Dương nhìn mà thèm nhỏ dãi, ông đi vòng quanh đống thiết bị, mân mê sờ soạn một cách cẩn thận: “Tiểu Cổ này, cậu xem chúng ta thân thiết thế này rồi, lại còn ở chung một tầng, sau này tôi muốn dùng thì tạo điều kiện nhé.”
Ngô Hoàng cười đáp: “Không thành vấn đề.”
Ông Hiên cũng đã đến, ông chắp tay sau lưng đi một vòng quanh những cỗ máy này, vừa xoa cằm vừa cười như không cười, đoạn quay người đi về phía Thời Kiến Sơ.
Tim Ngô Hoàng thót lên, hắn khẽ nheo mắt lại.
Ông Hiên đi đến trước mặt Thời Kiến Sơ, nói: “Không phải cậu nói muốn mua giống lúa mạch sao? Ta bàn chút chuyện đi!”
“Được ạ, vậy Thiếu Thục, cậu giúp anh Ngô Hoàng chuyển đồ đến phòng nghiên cứu nhé.” Thời Kiến Sơ thấy Bách Thiếu Thục gật đầu đồng ý rồi mới quay người đi theo ông Hiên về nhà gỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT