Tiếng hét thảm thiết không xa, ngay tại nhà kính bên cạnh. Mấy người chạy ra ngoài liền thấy người đàn ông béo phì ngã trên đất, gò má sưng đỏ một mảng, tay còn đang nắm một nắm cải thìa, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Dung Túc.
“Mày dám đánh tao, có biết tao là ai không? Tao sẽ khiến trang trại của chúng mày không mở nổi nữa.” Người đàn ông béo phì ngông cuồng la hét, hai người đồng bọn đi cùng vội chạy tới đỡ gã dậy. Một trong hai người đó, một gã đàn ông gầy gò, tức giận nói với Thời Kiến Sơ: “Đây là nhân viên trang trại của cậu à? Có biết đánh người là phải ngồi tù không?”
“Tôi, không phải, anh, nó...” Sắc mặt giận dữ của Dung Túc trở nên hoảng hốt khi nghe đối phương nói sẽ khiến “trang trại không mở nổi nữa”. Cậu ta lo lắng nhìn về phía Thời Kiến Sơ, đầu óc trống rỗng, cậu ta đã gây rắc rối cho trang trại rồi.
“Chủ trang trại Thời, sao nhân viên của cậu có thể đánh người? Thân phận của ngài Mario rất cao quý, đánh vào mặt lỡ như bị chấn động não thì cậu bạn nhỏ này phải chịu trách nhiệm hình sự đấy.” Charlieson lắc đầu, giọng điệu đầy tiếc nuối nhưng vẻ mặt lại lộ ra sự đắc ý, chỉ thiếu nước nói thẳng ra: Có cái thóp ngon rồi đây.
“Hỏi nhân viên của tôi tại sao đánh người, tôi nghĩ trước hết phải hỏi xem mớ rau trên tay ngài Mario là sao đã?” Thời Kiến Sơ không vội biện giải, ngược lại còn nêu ra một vấn đề khác.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt chuyển sang tay gã, quả nhiên thấy gã đang nắm một nắm rau xanh.
“Tao thu mua rau, đương nhiên phải xem thử rồi.” Mario chẳng hề để tâm, đứng dậy, nhổ một bãi nước bọt, đau thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play