Thời đi học, Giang Ninh vẫn chưa "phát điên".
Dù bị bạn bè xa lánh nhưng trong cuộc đời cô vẫn có một vệt sáng. Đó chính là Tống Cảnh.
Tống Cảnh lớn lên trong nhung lụa, tính cách hắn ngang ngạnh, không bao giờ cúi đầu. Hắn thích nghịch tóc tết của cô, luôn mang vẻ thờ ơ như thể đang nói: “Không nói với ai đâu, em chỉ được một mình tôi bắt nạt thôi nhé.”
Cho đến khi tình cảm của cô bị phơi bày trước bàn dân thiên hạ.
Tống Cảnh mỉm cười nhìn cô: “Thích tôi à?”
Giang Ninh đỏ mặt gật đầu.
Tống Cảnh cau mày khó chịu: “Sao em lại tưởng thật thế?”
…
Mọi người đều cho rằng từ khoảnh khắc ấy, Giang Ninh bắt đầu phát điên.
Nhưng cô chẳng bận tâm, vẫn sống dưới những ánh mắt khác thường và đầy dè chừng.
Cho đến ngày cô và Tống Cảnh gặp lại.
Tống Cảnh sa cơ lỡ vận, ngày ngày đua xe kiếm sống trong câu lạc bộ.
Còn Giang Ninh đã trở thành một nhân vật có mặt trong top 10 bảng xếp hạng phú hào.
Bảy năm trước, họ khác nhau một trời một vực.
Bảy năm sau, họ vẫn là trời vực cách biệt.
Tống Cảnh liều mạng trên đường đua. Người xung quanh cược hắn sẽ thắng, lại xúi Giang Ninh đặt cược.
Giang Ninh giữa tiếng hò reo nhìn thẳng vào đôi mắt đầy kinh ngạc của hắn, rồi nhẹ nhàng cong môi: “Vậy thì cược hắn chết.”
…
Tống Cảnh dù sa chân vào vũng lầy cũng không chịu cúi đầu.
Hắn nói, cả đời này hắn chỉ có lỗi với Giang Ninh.
Gặp lại cô, hắn cúi đầu nói một câu “xin lỗi” đã đến muộn bảy năm.
Hắn sẽ dùng cả đời để chuộc lại một sai lầm.
…
Lưu ý đặc biệt:
Nữ chính có vấn đề về tâm lý.
Cả nam và nữ chính đều hút thuốc (Hút thuốc có hại cho sức khỏe, xin đừng bắt chước!).
Toàn văn là hành trình ngược nam chính, không đổi nam chính.
Không phải truyện “truy thê hoả táng tràng”, nam chính không xứng đáng.
Không phải kiểu “báo thù ngược tra sảng văn”.
…
Tag nội dung: Thế gia hào môn – Ngược – Yêu hận đan xen
Từ khóa tìm kiếm: Giang Ninh, Tống Cảnh
Một câu tóm tắt: “Vừa thích anh, vừa muốn anh chết, không mâu thuẫn.”
Chủ đề chính: Con người ai rồi cũng mắc sai lầm, nhưng phải dám đối mặt và gánh trách nhiệm.