Tống Cảnh nghe được tiếng Giang Ninh bảo hắn “cút”. Đây là lần đầu tiên kể từ khi quen biết cô, Giang Ninh nói với hắn một lời thô lỗ như vậy. Nhưng hắn không hề chớp mắt, ngược lại, lập tức bế cô lên bằng tư thế bế công chúa.
Ánh mắt sắc bén và lạnh lùng như dao kiếm của hắn rơi thẳng xuống người Phí Tuyết, khiến mặt cô tái thêm một tông.
Nếu nói ánh mắt Giang Ninh nhìn cô là độc dược, thì lúc này ánh mắt Tống Cảnh chính là lưỡi dao. Chỉ cần chạm đến ánh sáng lạnh lẽo trong mắt hắn, Phí Tuyết liền lùi mấy bước, lỡ chân giẫm vào váy mình, ngã lăn ra đất.
“X…xin lỗi…” Phí Tuyết ôm mặt khóc nức nở.
Tống Cảnh thu lại ánh nhìn, bế Giang Ninh rời đi. Hắn muốn tìm một nơi yên tĩnh để Giang Ninh bình tĩnh lại.
Hắn nhớ ở tầng hai, gần sảnh tiệc, có một ban công lộ thiên rất rộng.
Trong vòng tay Tống Cảnh, Giang Ninh không khóc cũng không la hét. Cô chỉ khẽ hỏi bằng giọng đủ để hai người nghe thấy: “Tống Cảnh, anh nghĩ xin lỗi có tác dụng không?”
Một câu, hai nghĩa.
Tống Cảnh không dừng bước, hắn che mặt Giang Ninh lại, không để những ánh mắt tò mò, châm chọc hay độc ác rơi vào mặt cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT