Nguồn: Convert
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Cường cường, Hoan hỉ oan gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Linh dị thần quái.
Văn án
Đối thủ một mất một còn của Chúc Tiêu – Ổ Cữu – đột ngột qua đời ngoài ý muốn. Chúc Tiêu lẳng lặng đi dự tang lễ.
Trong tang lễ, hắn được thông báo: Ổ Cữu để lại một khối di sản kếch xù, toàn bộ giao cho hắn.
Nghe thì ngon, nhưng kèm một điều kiện — mỗi tuần phải đến mộ của Ổ Cữu viếng hương.
Chúc Tiêu: “…”
Được thôi, có tiền thì cái gì tôi cũng chịu.
…
Thế nhưng, từ lúc đó, Chúc Tiêu cứ có cảm giác kỳ quái… Ổ Cữu căn bản chưa chết.
Vậy nên hắn bắt đầu làm đủ trò thiếu đạo đức ở mộ phần đối thủ: nào là nhảy disco, nào là gặm gà rán, còn có lần ngồi cười khoái chí như đi picnic.
Cứ như đang cố tình chọc tức đến mức, người chết cũng phải bật nắp quan tài mà bò dậy xử hắn.
Cho đến một hôm, điện thoại của hắn tự động tải về một ứng dụng lạ hoắc:
Âm Dương Thông.
Ngay lập tức có tin nhắn gửi tới:
[Cậu cũng hay thật, ăn như heo ngay trên mộ tôi]
Chúc Tiêu: “???”
Hắn gõ lại: [Anh là ai?]
Rồi thêm một câu: [Có việc gì không?]
Đối phương: [Ổ Cữu]
Sau đó bên kia gõ gõ xoá xoá, mãi một lúc lâu mới ngượng ngùng nhắn tiếp:
[Đốt cho tôi một tấm ảnh của cậu đi]
Chúc Tiêu: “……”
Đây là muốn lập bàn thờ riêng cho tôi chắc?
…
Một hôm khác, Chúc Tiêu đang cùng luật sư bàn chuyện di sản, điện thoại đột nhiên rung bần bật, thông báo dồn dập từ Âm Dương Thông:
[Người đàn ông đi cạnh cậu là ai?]
[Sao cậu còn cười với hắn?]
[Cậu còn dám dẫn hắn đến mộ tôi?]
[Quá đáng, tôi chết rồi mà vẫn bị cậu chọc tức phát điên!]
Ngày kế tiếp, Chúc Tiêu mở cửa, suýt té ngửa.
Ổ Cữu – cái tên đã “chết” tám trăm năm – đang ngồi chồm hổm trước cửa nhà hắn như một cây nấm đen sì, trên đầu còn bốc lên làn khói trắng lờ mờ, ánh mắt u oán nhìn hắn như thể nói: “Cậu thử cười thêm phát nữa xem?”
Chúc Tiêu: “……”
Thật sự gặp quỷ rồi!!!