Ngày hôm sau, Chúc Tiêu lại đúng giờ có mặt ở quán bar. Chỉ khác là lần này hắn không uống, chỉ ngồi.
Nhìn thấy hắn, Triệu Tử Duệ mở miệng trước: “Lại tới nữa? Ai đắc tội với cậu thế? Trước đây kéo ra còn khó, dạo này ba bữa hai lần ngồi lỳ ở bar. Thế là sao?”
Chúc Tiêu không để ý, câu đầu tiên vẫn là: “Tôi vẫn cảm thấy… Ổ Cữu chưa chết.”
Triệu Tử Duệ: “……”
“Ơ? Hôm qua cậu chẳng vừa bảo khả năng hắn chết thật rồi à?”
Dạo này hễ gặp nhau, chủ đề của Chúc Tiêu chỉ quanh quẩn: hoặc là “Ổ Cữu đã chết”, hoặc là “Ổ Cữu chưa chết”. Triệu Tử Duệ thầm rủa: Chẳng lẽ Ổ Cữu trong quan tài rảnh rỗi tập gập bụng chắc?
Chúc Tiêu im lặng, trông như đang chìm trong suy nghĩ. Từ hôm suýt quật mộ Ổ Cữu thất bại, mấy ngày nay hắn đều tin rằng Ổ Cữu đã chết.
Nhưng sáng nay tỉnh dậy, nhìn thấy mình bị cuốn chăn kín mít —— không phải chăn thường, mà là cái khăn phủ giường phòng phụ. Thậm chí mép chăn còn được thắt nút cẩn thận, kiểu bắt cóc chuyên nghiệp. Đến mức hắn phải giãy giụa một lúc mới gỡ ra được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play